TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1658

- Má, ông Phủ Oai nói rằng, ông là...
Thím Tám hốt hoảng đưa tay chỉ ra sau lưng mình:
- Con không thấy Dì Chín Hoa đứng đó sao! Dì mà nghe nói tới thằng khốn
nạn đó thì lập tức con cũng bị vạ lây.

Nhìn thấy một phụ nữ xõa tóc quá lưng, mặt xanh tái khác thường đang
đứng im như pho tượng gần đó Út Liễu ngầm so sánh: “Bà ấy đâu có đẹp
bằng má mình lúc con gái”…

Chín Hoa đang đứng đó là hình ảnh của một cô gái đôi mươi, chứ không
già như má, út Liễu thoáng ngạc nhiên, nhưng rồi cô chợt hiểu: “Dì ấy chết
lúc tuổi đôi mươi mà, còn má thì chết già...”.
Út Liễu một lần nữa muốn chồm người qua cửa sổ để đến với mẹ, nhưng
người cô nặng trịch, tay chân như bị ai trói chặt. Liễu đành gào thật to:
- Má ơi, đợi con!
Một cơn gió lạnh thổi qua, Út chợt rùng mình, cô cảm giác như mình
đang rơi vào một bể băng. Có một bàn tay của ai đó chụp lấy cổ cô muốn
xiết chặt.
- Má!
Ở ngoài kia dường như thím Tám đã nhìn thấy, bà cố hét lớn:
- Đừng để nó giết con, Út ơi!

Bàn tay lạ kia cứ mỗi lúc mỗi xiết mạnh hơn, Út Liễu hầu như chẳng còn
thở được nữa. Cô hiểu mình sắp chết, sắp phải xa bà mẹ già đang đứng nhìn
một cách vô vọng ngoài kia…
- Cứu con, má ơi! Dì Chín ơi, thằng Phủ Oai nó hại con!

Trong tuyệt vọng Út Liễu đã nói tên Phủ Oai ra. Và lập tức có tác dụng,
bóng của Dì Chín Hoa vụt lóe lên rất nhanh, rồi từ xa lao vút tới như tia
chớp. Bàn tay đang xiết cổ Út Liễu rơi ra kèm theo một tiếng rú thất thanh!
- Út! Sao vậy Út? Tỉnh lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.