TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1873

Quang xồm khẳng định là mình đã thét chứ không ngờ vực như lần trước.
Gớm ghiếc quá, mắt cậu trông thấy rõ ràng một con ma có cái đầu tóc xõa
dài... may mà trời quá tối nên cậu không nhìn thấy bộ dạng đặc trưng của
nó ra sao nên còn có thể sống sót để cất lời hỏi lại:
- Bà là... ma hay... người...?
Có lẽ giọng của Quang xồm quá run nên con ma nghe không rõ đáp theo
kiểu hỏi ngược:
- Cậu là ai mà lại ở ngoài nghĩa trang vào giờ này?
Quang xồm nhanh chóng lấy lại bình tĩnh để bắt đầu cuộc đàm thoại đầy
bất ngờ và gay cấn. Tiếng cậu đã trở nên mạch lạc hơn:
- Tui... cũng đang... muốn hỏi bà...
Con ma không cười khà khà để chặn đứng tinh thần của Quang xồm mà nó
tỏ ra nhu mì một cách đáng kinh ngạc:
- Cậu muốn hỏi cái gì?
Quang xồm đáp không theo sự điều khiển của ý thức:
- Bà là người hay là ma quỷ hiện hình?
Con ma hỏi làm cho cậu lạnh gáy:
- Hãy thử đoán coi... ta là ai?
Quang xồm buột miệng nói:
- Bảy mươi phần trăm thì là người...
- Vậy ba mươi phần trăm nữa cậu cho ta là ai?
- Ma. Bởi chỉ có những hồn ma mới ẩn cư ngoài nghĩa địa.
Bây giờ thì tiếng cưởi của con ma chợt vỡ ra nhưng không tạo thành âm
thanh rờn rợn mà lại nghe như nức nở.
- Ta là hồn ma ư? Thế mà có đôi lúc ta là cứ muốn mình là người.
- Bà làm tui không hiểu gì.
- Hừ... hừ... cậu hiểu để làm chi khi cuộc đời này là những cơn gió xoáy
hung hãn và tàn khốc.
- Bà nói cứ như là người ta ca cải lương vậy.
Giọng con ma ướt sũng:
- Nếu là cải lương thì khi hạ màn người diễn viên sẽ trở lại với đời thường.
Nhưng đây là đời thường thì cậu ngẫm thử xem lời ta có quá đáng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.