TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 1875

nghĩa địa làm nhà?
Người phụ nữ ăn xin thở dài dưới bóng đêm:
- Ta phải giả làm ma ở đây là điều khổ tâm khó nói ra.
Quang xồm như hiểu chuyện nên không đặt thêm câu hỏi mà chỉ khẽ máy
miệng:
- Bà làm ma trông giống lắm, ngay đến ma thiệt cũng e lầm.
- Tại vì ta quá xấu có phải không? Đó là sự bất hạnh mà ông trời đã trút
xuống số phận ta khiến ta sống cũng như người đã chết.
Thái độ Quang xồm thật dửng dưng:
- Bà oán trách chi lão trời già ở trên cao, ông ấy không có mắt để nhìn thấu
đáo mọi việc đâu. Hãy tự mình vượt qua cái định mệnh mà ông ấy đã sắp
đặt sẵn.
Lúc này Quang xồm nghe người phụ nữ ăn xin khóc thật sự, tiếng khóc của
bà ta làm rung động trái tim vốn rất ngỗ ngược của Quang.
- Hu... hu... hu... ta đã làm điều đó và đã chuốc lấy hậu quả thê lương là
cuộc sống hiện tại đây... hu... hu... hu...
Tự nhiên Quang xồm trở nên dễ thương hơn, cậu đi sâu vào đời tư người
phụ nữ có hoàn cảnh chẳng ra gì này.
- Bà hãy kể cho tui nghe về bà đi.
Người phụ nữ vẫn nức nở với nỗi đau của chính mình nên không thốt thành
lời được. Hồi lâu sau bà mới nói khi tâm trạng đã dịu lại:
- Muốn nghe chuyện của ta thì hãy theo ta lại chỗ trọ của ta ở đằng kia.
Quang ngẩn ngơ đảo mắt nhìn vòng quanh:
- Ngoài nghĩa địa này mà cũng có nhà trọ ư?
Tiếng cười của người phụ nữ ăn xin đầy chua chát:
- Ừ nơi đây là khách sạn ngàn sao mà ta đã nương náu suốt nhiều năm.
Đôi mắt Quang xồm trợn ngược lên:
- Bà đã ở trong nghĩa địa nhiều năm chứ không phải chỉ mới đây…
- Đúng, bởi thế cho nên ta và những người đã yên nghỉ nơi đây nào có khác
gì nhau. Tuy ta còn sống nhưng cũng giống như một hồn ma đã chết. Ban
ngày thì ra phố xin ăn, còn ban đêm thì vất vưởng trong cái nghĩa trang
vắng lặng này với nỗi quay quắt nhớ thương và niềm đau oán hận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.