TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 300

Nguyệt Thư giải thích:
- Tại Thư liên tưởng.
Thiên Tùng tò mò:
- Liên tưởng gì hả Thư?
Nguyệt Thư hạ giọng:
- Nơi bóng tối thường có ma.
- Trời đất!
Tố Mẫn phụ hoạ:
- Lại thêm nhạc viện cổ có vẻ huyền bí âm u.
Tịnh Đoan bổ sung thêm:
- Mà nơi nào huyền bí thì nơi đó có ma.
Nam Khang vờ rên rỉ:
- Hừ! Hừ! Lạnh quá!Tốiquá!
Thiên Tùng đập vai Nam Khang:
- Thằng quỷ? Mày làm cho mấy bạn sợ thêm.
Đèn bỗng sáng lên. Duy Bảo cười chọc:
- Có điện rồi kìa! Đừng sợ nữa mấy bạn ơi!
Đèn điện không đủ sáng khắp khu nhạc viện, cuối dãy hành lang tối om
om.
Bất chợt trong bóng tối bỗng loé lên những đốm sáng xanh lè bay chờn
vờn. Đốm sáng mờ mờ ảo ảo, lúc ẩn lúc hiện. Tịnh Đoan nhắm mắt lại:
- Cái chi mà dị rứa?
Nam Khan doạ:
- Ma lè đó.
Mở mắt ra, Tịnh Đoan thấy đốm sáng đỏ rực đang nhởn nhơ trước mặt như
muốn nhào vào người Tịnh Đoan.
Tịnh Đoan sợ hãi hét lên:
- Trời ơi! Ma... ma!
Thiên Tùng trấn an:
- Ma đâu mà ma! Tịnh Đoan nhát như thỏ đế vậy đó.
Tịnh Đoan phồng mặt lên:
- Làm như mấy ông dạn dữ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.