TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 356

- Nhỏ này, điện cúp có gì đâu mà cũng la.
- Tối om mà bảo đừng la. Bóng tối rất đáng sợ vì nó đồng lõa với mờ ám.
Nghe Nguyệt Thư triết lý,Tố Mẫn chắp tay:
- Cầu mong có điện nhanh kẻo vấn đề mờ ám xảy ra.
Tịnh Đoan loay hoay tìm cây nến. Chưa thấy đâu thì điện đã sáng lên. Cả
bọn mừng rỡ.
Bỗng điện cúp nữa. Bên ngoài có tiếng mèo hoang kêu thật ai oán. Tịnh
Đoan kinh hãi. Bữa nọ Đoan và Nguyệt Thư bị một phen kinh hãi bởi con
mèo từ đâu phóng vào. Để đề phòng, cả ba nhảy phóc lên giường trùm
chăn.
Một bóng trắng lướt thướt vào phòng, dáng ẻo lả, phất phơ, bàn chân không
chạm đất.
Mái tóc trắng ma quái xổ tung dài đến gót.
Bóng ma trắng toát lướt đến chỗ ba cô gái, đưa tay quơ quào chiếc mền.
Nguyệt Thư nằm ngoài tim muốn ngừng đập. Đầu óc hoảng loạn muốn đưa
tay lên cào cấu mà tay chân Thư chẳng nhúc nhích được.
Gương mặt gớm ghiếc khiến Nguyệt Thư không dám nhìn nhưng vẫn nhìn
như bị thôi miên.
Hàm răng trắng nhởn nhô ra những chiếc răng nanh đáng sợ.
Bóng dáng ma quái khiến ăn phòng mang vẻ âm u cô tịch.
Một lát sau, oan hồn ma áo trắng là là ra khỏi phòng.
Sang phòng của các sinh viên nam, bóng trắng cùng bóng đen nhảy múa
loạn xạ.
Một lát sau, cả hai oan hồn chập chờn biến vào trong đêm tối mang theo
một luồng gió ma quái nồng nặc hương...
Trong căn phòng riêng. Hồ Thủy đang ngồi trong lòng Việt Thái:
- Bật điện lên đi anh!
- Thôi, đốt nến cho lung linh mờ ảo. Vả lại, mình đang cúp điện phòng tụi
nó.
- Xong rồi mà anh, bật đèn.
- Cũng phải để tụi nó sợ chết khiếp.
- Chúng ngấm thuốc mê của anh rồi, tới sáng mai cũng chưa thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.