TỔNG TẬP TRUYỆN MA CỦA NGƯỜI KHĂN TRẮNG - Trang 56

Hương Lan thật ngây ngô:
- Nếu cần đến đàn bà, ông ta có thể cưới vợ mà.
Chiếc môi dưới người phụ nữ trề dài ra:
- Ai mà thèm lấy ông ta.
Hương Lan thoáng bất mãn:
- Tôi nghĩ ngược lại lời của bà thì có. Trong tia nhìn của mọi người, ông
chủ tôi cũng là một thần tượng cao giá.
- Cô coi trọng hắn quá. Nhưng tài nặn tượng của Hoàng Huy thì xét cho
cùng không ai qua mặt hắn nổi đâu.
- Cám ơn bà đã có lời khen về ông chủ của tôi.
Người phụ nữ khẽ phẩy một bên tay:
- Không cần cô khách sáo. Tôi chỉ ca tụng ông chủ cô về nghề nghiệp, chứ
riêng bản thân ông ta thì chẳng đáng cho phụ nữ quan tâm đâu. Bởi thế nên
hắn mãi mãi không giữ được chân người đàn bà nào, giờ chỉ biết mượn việc
nặn tượng làm thú vui cho cuộc đời vốn rất đỗi vô duyên và buồn chán.
Vầng trán của Hương Lan nhăn lại như người già:
- Coi vẻ bà quá rành về ông Hoàng Huy, còn hỏi tôi làm gì.
- Ấy, đó là những sự việc tôi đã biết… còn điều tôi chưa biết thì cũng cần
phải hỏi han. Như... hiện giờ ông ta ở đâu chắc chắn cô rõ hơn tôi mà.
Trước người phụ nữ sắc sảo, khôn ngoan này, Hương Lan quyết định phải
giữ miệng:
- Xin lỗi, tôi không biết. Có khách đến cửa hiệu, tôi cần phải tiếp đón người
ta.
Thấy có bóng người bước vô, Hương Lan mừng rỡ viện cớ ngay nhưng cô
không thoát khỏi sự vướng bận mà người phụ nữ kia đang cố tình gây ra.
Hương Lan bị giữ chân khi toan quay người đi:
- Chẳng phải tôi đang là khách của cửa hiệu này hay sao?
Hương Lan cố đối chọi:
- Thì tôi cũng đã tiếp bà nãy giờ rồi.
- Nhưng tôi chưa thỏa đáng. Tôi muốn cô đáp ứng thêm vài điều.
- Vượt quá khả năng tôi rồi, xin bà thông cảm giùm. Những cái mà bà đang
thắc mắc chỉ có ông chủ tôi mới giải thích được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.