TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 125

TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC

Phạm Thanh Phong

www.dtv-ebook.com

Nê Rô Hiền Dịu

Mọi việc bắt đầu khi Hạnh đưa về nhà cậu thanh niên 21 tuổi và giới

thiệu với chồng:

- Đây là Tuấn, mà mẹ đã nói chuyện với anh đấy. Tuấn ngày xưa ở

cùng làng em, trong đội thiếu nhi em phụ trách. Ôi, cái hồi cậu ấy bé tí
xíu… Một họa sĩ tài năng đấy anh ạ. Cậu ấy đã đi bộ đội về, bây giờ đến ở
với vợ chồng mình một thời gian để vẽ thêm một số bức tranh dự triển
lãm… ở… triển lãm gì ấy Tuấn nhỉ?

- Dạ, triển lãm tranh của các họa sĩ nghiệp dư, chị ạ!

Tuấn bẽn lẽn đáp và nhìn trộm bộ mặt khó đăm đăm của Khao, chồng

Hạnh. Cậu ta bị cụt mất một tay, ống tay áo lòa xòa rũ xuống bên thân, còn
cánh tay kia cắp một bức tranh đã lồng trong khung kính. Dưới chân cậu ta
ngổn ngang các giá vẽ, các bức sơn dầu bó tròn, các tấm voan bọc trong
giấy báo… tất cả đều như muốn cựa quậy, muốn bung ra chiếm không gian.

Hạnh cười thật vui nhìn chồng:

- Em nói với Tuấn đến nhà mình ở đi. Nhà mình còn gian nhà lá bỏ

không trên sân thượng. Giản dị, thoáng mát, rất thích hợp với các họa sĩ,
phải không anh? Em còn nói với Tuấn là anh rất có tâm hồn văn nghệ, thể
nào hai anh em cũng hợp nhau. Ôi, hồi xưa cậu ấy bé tí xíu ấy anh ạ… Nhất
định chúng mình sẽ giúp cậu ấy thành công, phải không anh?

Khao gượng gạo cười. Lòng y bứt rứt ngổn ngang. Mấy hôm trước

nghe vợ nói chuyện này, nể vợ, y chỉ ầm ừ cho qua chuyện, hôm nay con

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.