TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 147

TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC

Phạm Thanh Phong

www.dtv-ebook.com

Điện Thoại Đồ Chơi

Nhà vắng. Điện thoại reo.

- Alô! Bà đấy à?

- Vâng! Tôi đây! Ông vẫn ở nhà một mình à?

- Ừ. Chúng nó vẫn chưa về. Còn bà… Có thấy khá hơn không?

- Tôi… vẫn thế. Mệt lắm ông ạ! Tôi cứ lẫn lộn ngày với đêm.

Im lặng một lát. Ông nghe rõ tiếng thở khó nhọc của bà ở đầu dây bên

kia. Ông thấy buồn và ái ngại:

- Thôi, bà nghỉ cho đỡ mệt!

Và đặt máy.

Ông đi ra cửa, đứng trước khu tập thể vắng ngắt nhìn lên tầng năm. Có

lẽ mình phải cố lên với bà ấy một tí. Ông nghĩ, nhưng lập tức ngại ngùng.
Nhưng để làm gì cơ chứ? Đã hai năm trời xa cách rồi.

Tầng năm cao vời vợi. Một ô cửa sổ mở ra đơn độc hứng cái nắng lóa

mắt. Có tiếng ong vo ve đâu đó. Ông quay vào nhà, thẫn thờ đi dọc căn hộ
yên tĩnh ảm đạm. Ông lại cầm cái máy điện thoại lên, quay số.

- Alô! Ông đấy à? - Giọng bà lập tức vang lên ở đầu dây bên kia, chờ

đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.