TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 28

Anh chị tôi có ngay lý do chính đáng của mình: anh chị tôi lớn nhất,

chiếm vai trò quan trọng bậc nhất trong nhà, chuyên đảm đương những việc
lớn ví như đối ngoại, giao dịch nghiên cứu khoa học và viết sách...

Tôi ư? Tôi làm việc nhà hằng ngày, nghiêm chỉnh, chu đáo, đều đặn

như một người đánh kẻng, thúc đẩy sinh hoạt gia đình theo đúng chu trình
không thể sai phạm được, như một cỗ máy tuần hoàn: sáng đun nước, trưa
chiều thổi cơm, tối lau cửa lau nhà… - những công việc mà mẹ tôi thường
gọi vui là: việc hành chính. Vậy thì lau một vũng nước đái chó đâu phải là
một việc hành chính. Vũng nước ấy xuất hiện một cách đột xuất. Vũng
nước đái chó nằm trong lịch sinh hoạt hàng ngày. Vả lại..., lau nó đi thật dễ
dàng, ai chả làm được. Nó không nằm trong chức trách của tôi.

Chúng tôi đưa mắt nhìn nhau trong một thoáng, rồi cùng chắp tay sau

đít ra vẻ nghĩ ngợi, miệng ai cũng lẩm bẩm, mấp máy như thể đang suy tư
những vấn đề lớn lao của thế kỷ. Tôi thấy thằng em tôi đột nhiên so hai vai
lại, bộ mặt trở nên ngây thơ đến mấy tuổi. Nó vòng hai cánh tay khẳng khiu
tự ôm qua mạng sườn, bàn tay xoa xoa lên sườn, lên vai, xuống eo, mặt thì
nhăn nhăn nhó nhó làm trò hề. À, tôi hiểu rồi, nó còn nhỏ tuổi quá, cái tuổi
bé dại mới quen vui chơi và bắt chước ngộ nghĩnh, ai lại nỡ bắt nó gí mũi
vào bãi nước đái chó khăn khẳn kia.

Quả nhiên mẹ tôi bật cười:

- Thôi để mẹ lau cho nào!

Tôi giật mình, thoáng nóng ran mặt:

- Con lau, con lau đây!

Tôi vớ lấy cái tải, lau hối hả. Chất nước nhờn nhờn ướt lạnh bám vào

tay và loang ra trước mắt. Mặc dù cố kiềm chế nhưng mắt tôi cứ hoa lên,
nỗi hậm hực ong ong trong đầu vì sự bất công ghê gớm tôi phải gánh chịu.
Đằng sau tôi, mọi người bắt đầu cử động tiến hành công tác vệ sinh cá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.