TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 33

- Anh nói chưa hết. - Anh tôi tiếp tục nói với giọng uể oải muôn thuở.

- Để gỡ bí và ổn định lại phải dựa vào triết học. Nhưng triết học không
chưa đủ, phải có điều kiện.

- Điều kiện gì hả anh? - Tôi háo hức hỏi, lom lom nhìn vào miệng anh.

Tôi chờ đợi anh nói nốt cái điều kiện quý báu ấy để tìm ra lối thoát cho gia
đình tôi. Còn gì tuyệt vời hơn là xóa bỏ được tình trạng buồn tẻ, mệt mỏi, ủ
dột này. Đã bao lần tôi ao ước sau một giấc ngủ dài say sưa, tỉnh dậy được
thấy ngay một gia đình tươi vui, thân thiết và đầm ấm.

- Điều kiện gì ấy à? - Anh tôi ồ ề hỏi lại rồi tự trả lời. - Tiền, chứ còn

gì nữa. Điều kiện đầu tiên phải có tiền. Em hiểu chưa? Phải có tiền, mười
triệu cho một người. Trăm triệu cho một gia đình. Và một xã hội cần ít nhất
là một tỷ tỷ, có vậy may ra mới làm nên chuyện.

Chị tôi phá lên cười lanh lảnh. Chị có vẻ khoái chí lắm, nước mắt chị

giàn giụa ướt cả hai hàng mi. Chị cười mãi không dứt, cười đến gập cả
người lại vặn vẹo. Sau cùng chị phải lấy hai tay ôm mặt mà tiếng cười cứ
rúc lên. Nghe như tiếng nức nở.

- Có gì mà chị cười như bà điên thế? - Tôi cáu tiết hỏi.

- Ôi giời ơi, cái thằng! - Chị buông hai tay chỉ vào tôi, dòng nước mắt

còn lấp lánh bên khóe mắt chị. - Nói đến tiền mặt mũi nó ngơ ngơ ngáo
ngáo nom có chết cười không kìa!

Tôi đang không biết chọc chị tôi một câu gì thật đau cho bõ giận thì

cha tôi lên tiếng. Ông hùm một tiếng khó chịu.

- Rõ thật chuyện tào lao. Trẻ con cũng đòi lên cái giọng ông cụ.

Không ra mà bật cái đèn lên ư?

Quả thật trời đã tối, bóng tối tràn ngập căn nhà đến nhức mắt. Trong

cái màu đen sền sệt của thời gian, các thành viên trong gia đình tôi trở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.