TRÁI TIM ĐƠN ĐỘC - Trang 61

bát của mình. Em xa lạ với những khát khao tình cảm gia đình của các bạn,
và khi bác phụ trách hỏi em có gửi thư về cho gia đình không thì em rất
ngạc nhiên:

- Không! Cháu không có ai để gửi cả. Mà tại sao phải gửi cơ chứ?

Một hôm trời bỗng nắng lên rực rỡ, Minh vào công viên bán báo.

Khắp nơi ánh nắng chan hòa, cây cỏ rạng rỡ mát lạnh hơi nước sau mấy
ngày mưa tầm tã. Âm nhạc vang lừng trong công viên. Những âm thanh réo
rắt như tiếng gió reo.

Minh chạy đuổi nhau với một đám trẻ con. Chúng chơi đuổi quanh

những gốc cây lớn còn ướt nước và cười lanh lảnh. Minh quên cả việc bán
báo. Trong lòng em rộn lên vui thích. Em chạy cùng đàn trẻ con. Trong hơi
nước ẩm ướt em ngửi thấy mùi hương đất, mùi lá cây rừng và mùi giang
tre. Điều đó khiến em chốc chốc lại cười vang và hét lên thật to. Có một cái
gì thật xao xuyến trong các thứ mùi ấy khiến em vừa thích thú vừa ngỡ
ngàng. Mùi giang tre quen thuộc, mùi thơm phức của các bó lạt phơi khô
bỗng chốc dậy lên, khiến em sững lại, ngơ ngác nhìn quanh. Em nhìn mãi,
nhìn mãi xung quanh mà không thấy gì cả. Nhưng rõ ràng có một cái gì đó
đang trỗi dậy trong em, đang cựa quậy không yên làm tâm hồn em bỗng
chốc đau đớn nghẹn ngào.

Minh không hiểu nổi cái điều rắc rối vừa nảy sinh trong lòng. Em

đứng lặng, cúi đầu rồi thẫn thờ bước đi.

Công viên vẫn ngập tràn tiếng nhạc. Và dọc lối đi, đài phun nước vẫn

phun nước lên óng ánh.

Bất chợt tiếng trẻ con vang lên lanh lảnh:

- Ông ơi… Ông nội ơi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.