TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 212

- Biết làm sao được, đành phải chờ cho đến khi chú anh xéo về nhà
thôi – Amador đáp lại không chút bối rối. – tôi có thể hy vọng tìm được ở
chỗ anh điếu xì gà ngon và một ly rượu chứ? Thế thì tôi với anh sẽ trò
chuyện như người nhà.
Agustin đưa cho hắn điếu xì gà Habana rồi đặt lên bàn chiếc khay có chai
rượu và hai cái ly. Amador cầm xì gà, rót cho mình một ly đầy rồi uống cạn
một hơi, sau đó rót ly thứ hai rồi nhìn nạn nhân của mình một cách khoan
dung.
- Hoàn toàn không tệ chút nào – hắn dài giọng – Làm một kẻ giàu có
cũng hay! Thế mới tội nghiệp cho những người suốt đời đầu độc dạ dày
mình bằng thứ rượu tởm lợm.
Chúng ta để cho hai chàng trai nói chuyện với nhau để nghe xem ông Fidel
bàn bạc điều gì với ông anh vợ.
Họ ngồi trên chiếc ghế dài ở góc văn phòng, còn ở góc đối diện là Rivas
ngồi sau bàn giấy viết cái gì đó.
- Tôi đến để nói với anh một việc quan trọng cho cả hai chúng ta – cha
Matilda úp mở mào đầu – nó nảy ra trong đầu tôi từ mấy ngày nay.
- Chú nói về chuyện gì thế? – ông Damasso tò mò, vô tình cũng lộ vẻ
bí mật như em rể.
- Chắc anh là một người ít lưu tâm nên không nhận thấy điều gì.
- Thế tôi cần phải nhận thấy cái gì chứ?
- Con trai anh và con gái tôi chúng nó yêu nhau – ông Fidel ghé vào
tai ông anh rể thì thào.
- Thật vậy à? – ông Damasso sửng sốt – Còn tôi nói thật là chẳng biết
gì về điều đó cả.
- Nhưng tôi biết mọi chuyện, không gì che mắt được tôi đâu. Xin sẵn
sàng đánh cuộc là chúng nó rất say mê nhau.
- Mọi chuyện đều có thể.
- Vì thế tôi mới đến gặp anh, hy vọng rằng chúng ta sẽ thu xếp được.
Theo tôi thấy thì Agustin là một chàng trai rất cừ và chắc là sẽ trở thành
người chồng tốt.
- Gượm đã nào, anh bạn già! Nó dù sao cũng vẫn còn quá trẻ để nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.