TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 233

- Lại một sự khuếch đại, thưa tiểu thư! Điều mà tôi đã làm cho anh
ấy…
- Ồ, cứ xét theo lời anh tôi thì điều đó không đến nỗi nhỏ nhặt chút
nào.
- Dù tôi có làm bất cứ điều gì cũng mãi mãi không trả được món nợ
của gia đình cô….
- Tôi không thể diễn tả với anh Agustin đã làm tôi lo lắng đến đâu.
Bởi vì anh ấy nói rằng tai họa chưa phải là đã qua.
- Tôi hy vọng mọi chuyện sẽ kết thúc tốt đẹp, thưa tiểu thư.
- Lạy trời, chẳng lẽ điều đó quan trọng đến mức anh không thể tin tôi
mà nói cho biết sao? – Leonor nóng nảy hỏi vì bị những lời né tránh của
Martin chọc tức.
- Rất tiếc, thưa tiểu thư, bí mật đó cũng không phải của tôi.
- Cho đến lúc này tôi vẫn cho rằng – người đẹp kiêu hãnh nói – tôi có
quyền trông đợi sự tin cẩn của anh, bởi vì bản thân tôi không phải một lần
đã quá tin cẩn anh rồi.
- Tôi sẽ rất sung sướng được để mọi điều cho cô nhưng tôi không có
quyền ấy.
- đơn thuần anh chỉ là kẻ vô tri vô giác! Chẳng ai có quyền lực gì với
anh cả! – Leonor bực bội thốt lên.
- Ồ không đâu, thưa tiểu thư! Quyền lực của cô đối với tôi là vô biên –
Martin mất tự chủ buột nói và chiếu ánh mắt nóng bỏng nhìn cô gái.
Leonor không nhìn về phía chàng, nhưng ánh mắt đây ý nghĩa a không giấu
được nàng. Nàng lặng lẽ chơi nốt bản valse rồi đứng dậy đi đến chỗ đám
khách.
Suốt buổi tối nàng không ngó ngàng gì đến Martin lần nào nữa và mỉm
cười lắng nghe Emilio Mendosa bày tỏ nỗi lòng đến nỗi khi ra về, chàng đã
hoàn toàn nghĩ rằng mình là ý trung nhân của nàng.
Đêm khuya, lúc đã nằm trên giường, Leonor nhớ lại toàn bộ câu chuyện với
Martin. Lòng tự ái của người đẹp bị xúc phạm bởi vì rốt cuộc chàng vẫn
không tiết lộ điều bí mật, song đồng thời nàng cũng khâm phục tính khẳng
khái và cứng rắn của Rivas khi giữ lời hứa, không e sợ thái độ khinh miệt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.