TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 269

Tất cả vỗ tay hoan nghênh lời bà ta, còn bà Bernara vừa hầm hè đe doạ vừa
trỏ ngón tay một cách đầy bỉêu cảm về phía cái nhà tù mà dân chúng gọi là
cối xay.
Cuộc vui sôi nổi bùng dậy làm cho Agustin và Martin chú ý, lúc ấy họ đã đi
qua ngang cỗ xe nhưng không đưa mắt nhìn người nào trong gia đình
Molina vì xung quanh tụ tập nhiều người quá.
- Có lẽ ở đây họ vui vẻ thật sự - chàng công tử ghìm cương ngựa nói.
Martin cũng dừng ngựa lại. Bà Bernarda nhận ra chàng trai và vừa tiến lại
phía họ vừa kêu ầm lên:
- Chàng trai người Pháp của chúng ta đây rồi! Các anh sống ra sao,
Rivas? Hôm qua cả hai anh đêu kiêu hãnh đến mức không nhìn thấy bạn bè
gì nữa!
- Có thể nào như thế, thưa bà! – Agustin vờ sửng sốt, - bà nói là hôm
qua ạ? Tôi có vinh dự nhìn thấy bà đâu?
- Có nhìn thấy mà, thậm chí rất rõ nữa, nhưng chỉ giả bộ như không
thấy thôi – bà Bernarda vẫn khăng khăng.
- Tôi xin thề danh dự.
- Không cần anh phải thề - bà mệnh phụ ngắt lời, rồi đưa ly rượu, bà
nói thêm với giọng nhỏ nhẹ - Tốt hơn hết hãy uống mừng sức khoẻ cho vợ
anh đi. Thế nào, ba anh đã đồng ý tuyên bố về đám cưới chưa? Hay vẫn cứ
tảng lờ hả?
Vừa nhìn thấy hai chàng trai Amador cũng lại gần và nghe thấy những lời
sau cùng của mẹ, nhưng hắn không kịp ngăn Agustin.
- Tôi cho rằng mọi chuyện đã dàn xếp xong rồi, và ba tôi cũng nghĩ
như thế - chàng công tử đáp.
- Dàn xếp xong rồi à? Như thế nào? – bà Bernarda quay lại con trai.
- Đúng vậy đấy mẹ ạ - Amador vội vã xác nhận – nhưng chúng ta hãy
bàn mọi chuyện sau, còn bây giờ hãy vui chơi đã.
- Tốt thôi, tốt thôi – bà Bernarda đưa ly rượu kích động thốt lên – Nào,
vì giờ đây đã là người nhà của chúng ta, cứ để anh ấy xuống ngựa chung
vui.
- Vô cùng đáng tiếc, nhưng tôi không sao có thể… - Agustin nói trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.