TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 271

- Không, tôi không quên đâu – chàng trai trả lời – Nhưng để làm yên
lòng gia đình Agustin tôi đã hứa không đến nhà cô nữa.
- Thế ra tôi phải chịu đau khổ vì tội lỗi của người khác ư? – Edelmira
chân thật buột miệng.
- Cô? – chàng trai kinh ngạc – Nhưng sao lại thế? Tại sao cô có thể
chịu đau khổ kia chứ?
- Thậm chí anh không thể ngờ tôi đau khổ đến mức nào đâu – cô gái
trả lời, mặt ửng đỏ - Trong những ngày qua tôi đã hiểu ra rất nhiều điều.
Martin không kịp đáp lời, chàng sợ hãi khi nhìn thấy một cỗ xe lộng lẫy
dừng ngay trước mặt họ. Trong xe là Leonor và ông Damasso. Agustin đỏ
bừng mặt và không biết nhìn đi đâu. Ông Damasso ra hiệu gọi chàng ta tới.
- Con làm cái gì giữa đám người thế này hả? – ông giận dữ hỏi.
- Thưa ba, con xin giải thích mọi chuyện với ba sau – chàng công tử
sượng sùng trả lời.
- Ngồi lên yên và đi theo ba – ông Damasso nghiêm khắc ra lệnh.
Ném cho hai chàng trai ánh mắt khinh miệt, Leonor lùi sâu vào trong. Đúng
giây phút đó, Edelmira nói với Martin:
- Anh vẫn khẳng định là anh tin tưởng tôi…
- Đúng như thế - Rivas đáp, lấy hết dũng cảm để che giấu nỗi thất
vọng và xấu hổ choán ngợp tâm hồn.
- Anh yêu cô tiểu thư kia phải không? – nàng hồi hộp dò hỏi, vừa nhìn
chàng trai với ánh mắt cháy bỏng\/
- Tại sao cô lại nảy ra cái ý định đó thế? – Martin miễn cưỡng mỉm
cười – chẳng lẽ chúng tôi xứng đôi hay sao?
- Đi thôi, đi thôi – Agustin giục chàng – Ba tôi bắt chúng mình cùng đi
đấy.
Ấp úng xin lỗi một cách vội vã xong, hai chàng nhảy lên ngựa và phi nước
đại theo cỗ xe ông Damasso.
"Mình cần phải hiểu cho ra lẽ thế này là thế nào" – bà Bernarda tự nhủ.
Khó khăn lắm Edelmira mới kìm được những giọt lệ ngấn dầy khóe mắt
không trào ra và nhận chiếc ghi ta từ tay Amador, cậu em trai yêu cầu nàng
há một bài dân ca.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.