TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 29

thì các bộ óc bị nấu chảy ra như trong lò ấy – chàng trai trả lời.
- Nhưng dẫu sao thì mỗi công dân đều phải quan tâm đến công việc
của xã hội – ông Damasso bác lại – còn quyền các dân tộc là thiêng liêng…
Như chúng ta đã biết, ngày hôm đó ngài Ensina tự coi mình là người theo
phái đối lập, vì thế nhắc lại một cách sôi nổi khác thường một câu mà ngài
vừa mới đọc được trong một tờ báo tự do.
- Mẹ ơi, mứt này là mứt gì vậy? – Agustin chỉ vào đĩa mứt hỏi bà mẹ
hòng cắt ngang mạch chuyện về chính trị đã làm chàng ta chán ngấy.
- Quyền của các dân tộc – ông Damasso tiếp tục giáo huấn không cần
để ý sự bất bình của cậu con trai – đã được ghi nhận ngay cả trong sách
Phúc Âm.
- Đó là mứt mơ đã bỏ hột, con ạ - bà Engracia đáp lại câu hỏi của
Agustin.
- Sao lại có "nhân" [5] là thế nào? – Ngài Ensina nổi nóng vì tưởng bà
vợ ám chỉ quyền của các dân tộc.
- Ôi, không phải thế đâu ông ơi. Tôi chỉ nói về mứt mơ thôi mà – bà
Engracia vội vã phân trần với ông chồng.
Câu chuyện cứ thế kéo dài, trong lúc đó Martin không rời mắt ngắm
Leonor. Nét mặt nàng biểu hiện sự thờ ơ hoàn toàn và nàng không hề tham
dự vào câu chuyện chung.
Sau bữa ăn, tất cả lại đi về phòng khách theo đúng trật tự đã có. Agustin kể
cho bà mẹ nghe chàng đã dùng loại cà phê gì sau bữa ăn ở nhà Tortimi, còn
ông Damasso nhồi nhét cho Martin đủ thứ ngôn từ dân chủ mà ông đọc
được trong báo lúc sáng, nhưng dĩ nhiên, ông tự gán là của mình. Leonor
lặng lẽ ngồi vào bàn và lơ đễnh giở cuốn album tranh khắc của Anh quốc.
Mãi tới bảy giờ Martin dám rời phòng khách và bằng cách đó, chàng tự giải
thoát khỏi diễn văn dân chủ của ông Damasso.

Chú thích:
[1] tiếng Pháp: kỳ diệu, mê ly
[2] tiếng Pháp: đứa trẻ ngỗ nghịch
[3] Cách dùng sai tiếng Pháp của Agustin

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.