TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 31

Alberto Blest Gana

Trái tim không cần lý lẽ

Dich giả: Nguyễn Thế Trường

Chương 5

Trở về phòng ngủ, chàng trai ngồi thừ người mệt mỏi chẳng khác một lữ
khách vừa trải qua một đoạn đường dài. Việc đặt chân đến Santiago, làm
quen với gia đình Ensina giàu có, vẻ lịch lãm của Agustin vàsắc đẹp của
Leonor – tất cả những ấn tượng sôi động ấy cứ xoay đảo hỗn loạn trong đầu
giống như những giấc mơ không có gì ăn nhập với nhau và làm cho chàng
hoàn toàn rã rời.

Đặc biệt là vẻ kiều diễm và lộng lẫy của cô gái kiêu kỳ không đoái hoài
ngay tới cả việc góp chuyện với mọi người đã khiến chàng chán nản.
Chẳng lẽ nàng kém thông minh và trí óc thỉên cận y hệt như cha mẹ và anh
trai để đến nỗi lúc nào cũng im lặng? Không hiểu sao Martin bất giác tự đặt
cho mình câu hỏi ấy và cố gắng một cách vô bổ gạt bỏ nỗi chán chường
đang choáng ngợp tâm hồn chàng do việc không làm thế nào để được nàng
Leonor tuyệt đẹp chú ý tới. Nghĩ về nàng, lần đầu tiên Martin cảm nhận
được hơi thở mơ hồ của tình yêu, tình cảm ấy thường được gieo cấy vào
trái tim khờ dại của bất cứ ai, cả những người đã yêu, cả những kẻ mới
đang khao khát tình yêu, và nó mang lại cho họ niềm khóai lạc vô biên siêu
thoát, nó vụt cháy như những giấc mộng vàng của thơ ca.

Đột nhiên Martin nhớ tới mẹ và em gái, điều đó thoáng làm cho chàng dịu
đi và thoát khỏi cái vòng lẩn quẩn đã rơi vào. Chàng vớ lấy chiếc mũ và
chạy ra khỏi nhà. Chàng muốn nhanh chóng làm quen với thành phố và sự
nhộn nhịp trên các đường phố đã dần dần làm chàng trai bình tâm lại.
chàng định mua vài quyển sách nào đó và hỏi thăm người qua đường đầu
tiên xem hiệu sách ở đâu. Vậy là chàng tới quảng trường Armas.

Vào năm 1850, trên quảng trường còn chưa có cái vườn hoa bao quanh đài

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.