TRÁI TIM KHÔNG CẦN LÝ LẼ - Trang 427

cuồng nhiệt, nàng không nhận ra rằng mình đã nhắc đến tên Rivas khi cầu
Chúa che chở cho chàng.
Đúng khoảnh khắc đó nàng đột nhiên trông thấy một người chạy thẳng về
phía nhà mình. Thoạt tiên nàng nghĩ rằng do ảo ảnh, nhưng ngay lập tức bật
lên tiếng kêu sung sướng và chạy vun vút xuống cầu thang, nàng đã nhận ra
Martin.

Trong sân không có ai, cánh cổng được khóa chặt và chèn ngang bằng một
cái gióng nặng nề. Nỗi xúc động làm cho cô gái thêm sức mạnh, nàng
nhanh chóng xoay chìa khoá trong ổ rồi nâng cái gióng cổng mà lúc bình
thường nàng không sao xoay sở nổi. Cánh cổng mở bung ra.
Rivas cắm đầu lao vào và chút xíu nữa thì đụng phải Leonor, cho dù cô gái
hơi nhợt nhạt và ăn vận ít cầu kỳ hơn mọi khi, nàng vẫn cứ đẹp như chưa
bao giờ đẹp đến thế.

Đã từng chiến đấu điềm tĩnh lạ thường và bình thản đối diện với cái chết
suốt mấy tiếng đồng hồ, chàng trai trẻ trở nên luống cuống trước cô gái
đang xốn xang vui mừng khôn xiết nhìn lên chàng trai bằng cặp mắt to
chan chứa lệ.
- Thưa tiểu thư – chàng ấp úng – tôi đến…
Không để chàng nói hết, Leonor cầm tay Martin nói nhỏ:
- Vào nhanh lên, nhanh lên, kẻo anh có thể bị phát hiện mất.
Thế là Martin phục tùng giọng nói dịu dàng ấy chẳng chút suy nghĩ. Nhanh
chóng và khéo léo khoá xong cổng, người đẹp nói:
- Anh đi theo tôi.
Họ vượt qua sân và rón rén đi ngang cửa phòng khách lúc ấy vẫn vọng ra
những lời khấn nguyện, rồi xuyên qua phòng Agustin vào dãy hành lang,
cuối cùng đến phòng Leonor.
- Không ai nhìn thấy chúng ta đâu – cô gái khóa cửa và thở nặng nhọc,
dường như vừa trải qua một đoạn đường xa xôi đầy gian khổ.

Đứng lặng giữa phòng, Martin không rời mắt khỏi Leonor. Mọi chuyện xảy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.