TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 117

Có lẽ cháu sẽ mang đôi dép của bà sau khi đọc chuyện này chứ? Bà hy

vọng thế đấy, bà hy vọng cháu sẽ dành thời gian để đi từ phòng này sang
phòng khác, bà hy vọng cháu sẽ rẽ vào khu vườn, đi từ cây óc chó đến cây
anh đào, rồi từ cây anh đào sang cây hoa hồng, và từ cây hoa hồng đến
những cây thông đen đúa, xù xì ở cuối bãi cỏ. Bà hy vọng cháu làm điều này
không phải là vì van xin lòng trắc ẩn hay tìm kiếm sự tha thứ sau khi chết,
mà bởi vì nó cần thiết cho cháu và tương lai của cháu. Nếu cháu muốn tiến
lên phía trước mà không bị trở ngại bởi những điều giả dối, điều đầu tiên
cháu cần làm là hãy biết mình đến từ đâu và những gì đã xảy ra trước đó.

Ước gì bà đã viết lá thư này cho mẹ của cháu, nhưng thôi thì bà viết cho

cháu vậy. Nếu bà không viết thì sự tồn tại của bà trên cuộc đời này coi như
là một thất bại. Ai cũng mắc sai lầm, nhưng nếu đã chết đi mà không biết sai
lầm đó là gì thì trước đây ta chỉ sống trong vô vọng. Những việc đã xảy ra
với chúng ta không phải là vô cớ, mỗi cuộc gặp gỡ, mỗi sự kiện nhỏ đều có
ý nghĩa của nó, sự hiểu biết về chính bản thân chúng ta xuất phát từ việc sẵn
sàng chấp nhận những tình huống mới và khả năng tùy cơ ứng biến như
những con kỳ nhông lột xác rồi để lại lớp da khô trong những lúc chuyển
mùa.

Nếu bà đã không nhớ tới dòng chữ Hy Lạp trong cuốn tập khi đã gần bốn

mươi tuổi, nếu bà đã không dừng lại và bắt đầu mọi thứ lại từ đầu thì có lẽ
bà sẽ tiếp tục mắc sai lầm như trước đó. Có lẽ bà sẽ yêu một ai đó để tống
khứ hình ảnh Ernesto ra khỏi tâm trí, và rồi yêu một người khác, lại thêm
một người khác nữa; để tìm kiếm một bản sao của ông ấy và cố gắng thoát
khỏi quá khứ thì có lẽ bà đã có đến hàng tá người yêu. Nhưng chẳng có ai
trong số đó giống như nguyên mẫu cả, bởi vậy bà lại tiếp tục tìm và càng
ngày càng cảm thấy không thỏa mãn, có lẽ đến một ngày nào đó bà sẽ trở
thành một bà lão ngốc nghếch được vây quanh bởi những tình nhân trẻ cũng
nên. Hay bà cũng có thể cố ghét Augusto bởi vì xét cho cùng thì chính ông
ấy là một phần nguyên nhân khiến bà không thể đưa ra những quyết định
quyết liệt hơn. Cháu thấy không? Việc làm dễ dàng nhất khi không muốn
nhìn nhận chính bản thân mình là đi tìm lối thoát. Chúng ta luôn có thể đổ
lỗi cho người khác, phải dũng cảm lắm thì ta mới thừa nhận đó là lỗi – hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.