TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 128

mà chỉ đơn thuần là một sự kiện thiên văn học, nhưng dường như nó sẽ
mang đến những điều làm cả thế giới này đảo lộn.

Vào ngày 1, tháng Một, năm 2000, những con chim trên cành cây vẫn tỉnh

giấc đúng giờ như chúng đã làm vào ngày 31, tháng Mười Hai, năm 1999;
chúng vẫn hót như thường lệ, và khi hót xong, chúng lại đi tìm thức ăn: một
ngày vẫn như mọi ngày. Thế nhưng đối với con người, mọi việc lại khác.
Nếu những điều khủng khiếp mà nhiều người từng mong đợi không xảy ra
thì có lẽ con người sẽ xây dựng một thế giới mới tốt đẹp hơn bằng thiện chí
của mình. Liệu có thể như thế không nhỉ? Cũng có thể lắm, nhưng mà cũng
có thể không. Những gì bà cảm thấy đều khác biệt và mâu thuẫn. Đối với bà,
có lúc con người chỉ là loài vượn vốn làm nô lệ cho thú tính của mình, và
bất hạnh thay khi chúng có khả năng điều khiển những máy móc tinh vi và
nguy hiểm vô cùng; nhưng cũng có lúc bà cảm giác rằng những điều tồi tệ
nhất đã qua, và những khía cạnh tốt đẹp hơn trong tinh thần con người cuối
cùng đã thắng thế. Giả thuyết nào là đúng? Ai biết được, có thể không có giả
thuyết nào đúng cả, cũng có thể điều thực sự sẽ xảy ra vào ngày đầu tiên của
thế kỷ hai mươi mốt là Thượng Đế sẽ dội lên trái đất một trận mưa lửa và
lưu huỳnh để trừng phạt loài người bởi sự khờ dại và xuẩn ngốc đã làm phí
phạm tiềm năng của chính họ.

Vào năm 2000, cháu sẽ xấp xỉ hai mươi bốn tuổi và được chứng kiến

những gì sẽ xảy ra, còn bà đã ra đi và mang theo xuống mồ những tò mò
chưa có lời giải đáp. Cháu đã sẵn sàng và chuẩn bị để đối mặt với thời kỳ
mới này chưa? Nếu bây giờ có một cô tiên giáng trần và cho bà ba điều ước
thì cháu có biết bà ước gì không? Bà sẽ xin cô tiên biến mình thành một con
chuột sóc, một con chim, một con nhện, hay bất cứ con gì có thể sống ngay
bên cạnh mà cháu không thể phát hiện ra. Bà không biết, và lại càng không
thể tưởng tượng tương lai của cháu sẽ như thế nào, nhưng bởi vì bà yêu
thương cháu nên điều này làm bà rất đau lòng. Trong một vài lần bà cháu
mình nói chuyện về tương lai của cháu, có vẻ như mọi việc chẳng có chút
lạc quan nào: với tính cứng đầu của tuổi trẻ, cháu tin rằng nỗi bất hạnh đang
dày vò cháu sẽ dày vò cháu mãi mãi. Nhưng bà hoàn toàn tin vào điều
ngược lại. Có lẽ cháu băn khoăn tại sao bà lại có thể có ý nghĩ điên rồ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.