TRÁI TIM MÁCH BẢO - Trang 48

khóc và nói trong nước mắt, “Nhưng con nghe thấy tiếng hát bên trong con
đây này.” Đối với cha mẹ bà, tất cả những gì không thuộc về thế giới vật
chất cứng nhắc đều hoàn toàn vô nghĩa.

Thứ âm nhạc ấy đã biến mất một cách chậm rãi nhưng chắc chắn, và niềm

hạnh phúc tột độ đã ở bên bà trong suốt những năm tháng đầu đời cũng biến
mất theo. Cháu biết đấy, đó là thứ bà nuối tiếc nhất. Dĩ nhiên là sau đó có
những lúc bà cảm thấy vui, nhưng niềm vui đối với hạnh phúc chỉ như một
bóng đèn điện so với mặt trời. Niềm vui luôn cần có đối tượng, ta vui bởi vì
một điều gì đó, nó là một điều kiện chỉ tồn tại được khi phụ thuộc vào thế
giới bên ngoài. Còn hạnh phúc thì lại khác, nó không có đối tượng. Nó bao
phủ lấy ta không vì một lý do cụ thể nào, và cũng như mặt trời, nó bừng
cháy nhờ vào nhiên liệu từ chính trái tim mình.

Trong những năm tháng ấy, bà đã chối bỏ chính mình, chối bỏ phần sâu

sắc nhất của bản thân để trở thành một người khác - người mà cha mẹ mong
muốn bà trở thành. Bà đánh mất cả bản chất để vơ vào cho mình một tính
cách hoàn toàn xa lạ. Cháu sẽ không mảy may nghi ngờ rằng thế giới này
đánh giá cao tính cách hơn là bản chất của mỗi con người.

Trái ngược với ý kiến của đại số đông, tính cách và bản chất không bao

giờ đi cùng nhau; thực tế là tính cách quyết định luôn cả bản chất. Một ví dụ
điển hình là mẹ của bà có tính cách rất mạnh mẽ. Bà ấy luôn chắc chắn về
tất cả những gì mình làm và không có gì, tuyệt đối không có gì, có thể phá
hỏng sự vững chắc ấy. Bà thì trái ngược hoàn toàn. Không có lấy một khía
cạnh nào của cuộc sống này có thể làm cho bà say mê. Bà luôn do dự trước
mỗi lựa chọn, và vì trì hoãn quá lâu mà tất cả mọi thứ xung quanh đều mất
hết kiên nhẫn để rồi từ đó quyết định thay cho bà.

Cháu đừng nghĩ là việc từ bỏ bản chất của mình để khoác lên một tính

cách nào đó là một quá trình tự nhiên đối với bà. Trong thâm tâm, bà vẫn cố
gắng phản kháng; một phần của bà luôn khao khát được là chính mình,
nhưng phần khác – phần lúc nào cũng mong muốn được yêu thương – lại cố
gắng tuân theo những đòi hỏi của thế giới bên ngoài. Bà ghét cay ghét đắng
mẹ cùng những cử chỉ thiển cận, rỗng tuếch của bà ấy. Và bởi vì sự căm hận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.