TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 127

“Nhưng mày không muốn ở lại chơi với tao sao? Chẳng bao giờ tao

có được cảm giác này. Biết đâu là định mệnh, là tình yêu đấy”.

Tôi sặc nước trà: “Ôi, cảm xúc của mày là nhất thời thôi”.

“Mày có bạn trai rồi đúng không? Mày đang chạy trốn cảm xúc, tao

biết”.

Lần này thì tôi miệng cứng đơ, gật đầu lia lịa: “Ừ tao có bạn trai

rồi”.

Anh giận tím mặt, uống trà như hỏa tốc, rồi đứng dậy đi về. Anh vứt

tôi về gần nhà nghỉ rồi phóng xe đi mất. Thoát khỏi anh, tôi mừng
húm, mặc dù cực kỳ biết ơn về những kiến thức lịch sử thú vị, về việc
anh chở tôi bằng xe máy đi khắp hang cùng ngõ hẻm. Tôi tắm mát rồi
chui ra trước cửa hang ăn kem, gió thổi hiu hiu qua mỏm đá. Thật
không gì tuyệt bằng. Sắp xếp hành lý, ngồi đung đưa trên xích đu, tôi
đợi từng con gió qua thị trấn này, qua hẻm đá kia, qua hoàng hôn đang
bắt đầu rực rỡ. Tôi đợi một chuyến xe bus đêm, lại một chuyến xe với
một người bạn mới, tới một vùng đất mới. Lại một ngày mới nữa rồi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.