TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 169

đợi cánh buồm đỏ thắm. Cuộc đời này có làm gì có hoàng tử để mộng
mơ, ngay cả khi tôi đã từng đặt chân lên hòn đảo mang tên Hoàng Tử.

Không tìm hoàng tử ở đảo Hoàng Tử

Đặt chân tới Istanbul lúc nửa đêm, thấy Istanbul thở gấp gáp như

người bệnh thiếu oxy, mệt mỏi. Đèn đường sáng trưng, đèn xe sáng
loáng, bóng người chập choạng, liên mạch liên hồi. Tôi không thấy
Istanbul giản đơn chỉ đen và trắng như trong cuốn sách “Istanbul - Hồi
ức và thành phố” của tác giả Orhan Pamuk. Với tôi, Istanbul đa sắc và
nhộn nhạo. Nằm giữa hai lục địa Âu Á, thành phố này gồm ba phần
đất liền tách biệt: phần Tây Âu, Đông Âu và phần châu Á hay vẫn gọi
là Anatolian, ngoài ra còn vô số đảo lớn bé, như hệ thống bảy đảo
Hoàng Tử.

Lên tàu từ Beşiktaş, sau khoảng bốn mươi lăm phút dập dềnh thì

chúng tôi cập đảo lớn nhất Buyukada.

Phần lớn đảo được đồi thông xanh rì rào che phủ. Trên cao có tiếng

nhảy cầu, phía dưới có tiếng trẻ em cười đùa í ới. Lên đảo Hoàng Tử,
cô gái nào cũng mua vòng hoa đội đầu làm công chúa duyên dáng. Tôi
thuê xe đạp chạy lòng vòng lên trên xuống dưới, vào rừng, ghé biển,
gió mát thấu tim gan. Người cho thuê xe bảo: “Mày Việt Nam nên tao
mới cho thuê giá 3 euros/ngày đấy”, tôi hí hửng, dân ở đây có vẻ thích
người Việt, cũng đưa tay lên pằng pằng kiểu Rambo, họ khoái chí lắm.
Sau tôi mới biết đó là giá thuê chung của cả đảo.

Đảo Buyukada có phần giống Đà Lạt với những đồi thông, xe ngựa

ngược xuôi, bóng mát hiền hòa, những cô gái nhẹ nhàng dạo bước. Tôi
đạp xe lên xuống, hòa vào các nhóm người khác nhau, lượn vòng
quanh, lúc khoan thai, khi vội vàng bởi đôi lần tưởng như bị lạc đường
ở một góc cua nào đó. Trưa đó tôi ăn món Kumpir thật ngon với khoai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.