TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 237

Cuộc sống nơi quảng trường

bất kỳ thành phố nào, luôn có hai nơi có thể giúp bạn phác họa

được bộ mặt của nó: chợ và quảng trường. Chợ thì tôi vẫn đi hằng
ngày, quảng trường thì đôi khi. Khi du lịch thì ngược lại, quảng trường
đi hằng ngày, chợ thỉnh thoảng.

Ở chợ, cuộc sống luôn là cuộc sống thật, nơi những mặt xấu ác đều

được phô bày. Còn quảng trường lại khác, nó giống như một sân khấu
lớn, người ta tới, diễn, hạ màn, người khác sẽ lên. Mỗi ngày hàng
chục, hàng trăm vở diễn ra đời với hàng trăm, hàng nghìn nhân vật.
Quảng trường đa sắc, phong vị như chợ nhưng có gì đó chau chuốt,
làm màu hơn, bởi cái không gian mở ấy dành cho mọi người - diễn và
xem.

Tôi bắt đầu ý thức về cuộc sống nơi quảng trường khi lần đầu tiên

xem bộ phim “Nouvo Paradisco Cinema”, đó là một bộ phim Ý thú vị,
sâu sắc, và xúc động nhất. Ở làng quê, Giaculdo, cuộc sống của người
dân phơi bày nơi quảng trường trung tâm. Đàn bà nhuộm vải, đàn ông
xén lông cừu, lũ trẻ tắm dưới vòi nước, những ông già ngồi hút thuốc,
chơi xổ số và xem phim. Ở nơi đó, giấc mơ của họ bé con con như
những ngôi nhà gạch, giấc mơ lớn nhất là trúng một phiếu lô tô, hoặc
trở thành chủ nhân của cái quảng trường đó. Đó là bộ phim phản ánh
thực tế nhất cuộc sống vui nhộn của nước Ý không chỉ ngày xưa mà
ngày nay cũng vậy. Cuộc sống của họ vẫn xoay quanh quảng trường.

Sự thực thì cuộc sống ở quảng trường đã hiển hiện từ lâu. Đâu đó ở

khu tượng đài Lý Thái Tổ, bọn trẻ vẫn rủ nhau trượt patin và nhảy hip
hop; hay thanh niên tụ tập ở Nhà hát lớn khi đêm về. Chỉ là tôi vô tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.