TRÁI TIM TRÊN NHỮNG CON ĐƯỜNG - Trang 47

Tôi gặp lại Ngân. Ngân vẫn thế, hiền lành và mềm mại. Đôi lần

nghĩ về Ngân, tôi hay tưởng tượng: Dù tôi có đi đâu thì ngoảnh đầu lại
vẫn thấy Ngân ở đấy. Ngân hay nói: “Nga ngố, dù ấy đi đâu làm gì, tớ
vẫn đang dõi theo ấy”. Chúng tôi gặp nhau bên Bỉ, không có gì chung
ngoài con đường học hành. Thế nên những lúc khó khăn về việc học,
tôi nghĩ chỉ có Ngân mới chia sẻ nổi. Nhưng ở Toulouse, tôi chỉ nói
với Ngân về mấy vụ lang thang. Bố tôi ngồi uống bia với anh Tú.
Hùng và Yến hì hụi châm lửa. Em trai tôi lăng xăng học mở bia. Mẹ
tôi ngồi cắt barguette.

Mỗi người đều có người bên mình. Bố có mẹ. Ngân có anh Tú. Bạn

Hùng có Yến. Tôi có em trai, cái đứa mà luôn biết nói những điều
tuyệt vời. Mỗi lần tôi nấu bếp, nó hay bảo: “Nga béo, nhỏ con mà giỏi
ghê”. Nó thường không tiếc lời khen, nên tôi cũng chẳng tiếc mình
hay thời gian cho cái bếp. Ở đâu có bố mẹ, ở đó là nhà. Ở đâu có em
trai, ở đó là nơi vui vẻ nhất. Nhiều nỗi buồn của tôi đã được khỏa lấp ở
Toulouse này, chôn kín đâu đó trong cánh đồng hướng dương.

Hoa hướng dương vẫn nở rực trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.