TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 113

Ngay tức thì văn phòng biến mất và tôi đang bay giữa những vì sao. Tôi

quan sát thái dương hệ khởi sinh và những hành tinh tàn lụi. Tôi du hành
qua hàng nghìn năm ánh sáng đến những vùng tối bất tận và chỉ dừng lại
uống một tách trà, ăn một miếng bánh Jaffa khi ngắm nghía tàn tích của
tinh vân Con Cua, ngôi sao phát nổ một nghìn năm trước với bức xạ gấp
mười tỉ lần mặt trời. Rồi tôi nhận ra có kẻ đang đứng cạnh bàn, và với một
cú chạm khéo léo của ngón cái và ngón trỏ, tôi nhấn nút tắt chương trình.

Keith đứng đó nhe răng cười với tôi, điếu thuốc chưa đốt trên góc miệng.

Cậu ấy đặt lên bàn một túi giấy màu nâu, nó rơi xuống kèm theo một tiếng
keng. Tôi cầm lên và ngạc nhiên vì trọng lượng của nó. Tôi liếc nhanh vào
trong thấy ánh lên một tia sáng yếu ớt trơn tuột của một khẩu súng giả. Tôi
bỏ chiếc túi vào hộc bàn.

- Tôi dẫn anh đi xem cái này. - Cậu ta nói.

***

Đồng sự của Keith đang đứng chờ cạnh xe. Khi thấy chúng tôi, cậu nhóc

chui vào băng ghế sau mà không cần ai bảo, gật đầu chào tôi, vẻ cung kính.
Keith ngồi sau tay lái và nổ máy. Cậu ta biết phải đi đâu. Khi chạy ra
đường, cậu ta lắc đầu cười mỉm với tôi.

- Anh không tin được đâu. Bởi chính tôi cũng không tin mà.

Chúng tôi đi về phía Nam, băng qua con sông. Tất cả những thắng cảnh

du lịch đều lùi lại sau và chúng tôi đột nhiên lọt vào một khu phố tối tăm,
tồi tàn. Rồi tôi thấy hắn. Râu quai nón tua tủa, áo khoác rách bươm. Chính
xác như những gì tôi nhớ về hắn. Hắn đang đứng ở góc đường Borough, đi
tới đi lui như đang tranh luận gay gắt với chính mình vậy.

Ron Cầu Vồng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.