TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 126

sâu đậm như vậy. Và có lúc họ quên bẵng đi. Giờ đây, hai mẹ con đang
cùng nhau xem thời sự, cùng uống sô-cô-la nóng và ôm nhau.

Rufus vào phòng ngồi trên tay ghế sofa bên kia. Tôi biết mình không còn

được phép ôm con trai như Lara ôm Ruby. Đối với mấy ông bố thì phải
khác.

Khi bọn trẻ còn bé xíu, bạn có thể vui chơi thỏa thích với chúng, hôn lên

má thật mạnh, say sưa với mùi hương và làn da mượt như nhung của
chúng. Khi con bạn còn bé xíu, bạn có thể ôm ấp, vỗ về chúng. Nhưng rồi
tất cả sẽ thay đổi khi chúng lớn lên. Một ngày kia, bạn chợt nhận ra rằng
bạn phải thôi ôm chúng trong vòng tay mình.

Tôi nhìn gương mặt con trai khi nó xem thời sự và nhận ra một điều: lúc

các con bước vào tuổi dậy thì, bạn có thể để năm tháng trôi đi mà không hề
chạm vào chúng. Tất cả cử chỉ cơ thể biểu lộ tình yêu thương như ôm hôn,
vuốt tóc đều đã biến mất. Giờ đây, Rufus và tôi ngượng ngùng gặp nhau
với những cái ôm vội vã, những nụ hôn lúng túng, những cử chỉ thuộc về
thói quen hơn là cảm xúc. Giống như bị điện giật từ nút bấm thang máy và
chúng ta ngay lập tức rụt tay cảnh giác. Nó thấy tôi đang nhìn nó.

- Sao vậy bố? - Thằng bé nói rồi bỏ đi, còn tôi lắc đầu tiếp tục xem ti-vi.

Suốt những năm tháng con bạn còn bé bỏng, bạn đã quen chạm vào chúng.

Rufus chuẩn bị ra ngoài, nó mặc một cái áo khoác da nhiều túi, kiểu áo

của các tay đua xe. Trên tay áo có hình lá cờ Vương quốc Anh và một dây
đai thắt sau lưng có tấm thẻ kim loại in chữ Belstaff. Giống kiểu áo khoác
mà bạn mặc khi lái mô-tô vào thập niên 40. Tôi ngửi thấy mùi của nó bên
trong chiếc áo khoác ấy, mùi đặc trưng của nó hồi nó bé.

Giờ thì mùi sữa, mùi đường, mùi những thứ nó trớ ra đã được thay bằng

mùi thuốc cạo râu rẻ tiền, mùi nước hoa hăng hắc và mùi của những đêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.