TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 147

Nhưng đêm nay là đêm tuyệt nhất. Đêm tuyệt nhất trong mọi đêm.

***

Trời đổ mưa và không có taxi khi chúng tôi rời Africa Centre. Tôi lấy áo

khoác che lên đầu Lara, nắm tay nàng rồi cùng đi về hướng đông ra khỏi
Covent Garden, băng qua đường Charing Cross. Thật lạ lùng, nơi đây vẫn
không hề thay đổi suốt hai mươi năm qua. Người ta vẫn ngã nhào khi ra
khỏi các câu lạc bộ và uống liền một lúc hai ly cà phê vào sáng hôm sau, và
vẫn âu yếm nhau ở những lối đi. Chúng tôi tản bộ dưới mưa ở Soho và hai
mươi năm như vụt bay.

Tôi nghĩ đi bộ về nhà không mất nhiều thời gian lắm và chúng tôi sẽ đón

taxi gần công viên rồi chạy ngược về West End. Không có chiếc taxi nào,
nhưng chẳng hề chi. Chúng tôi dừng lại dưới một ngọn đèn kiểu cổ được
thắp bằng gas ngay công viên Regent. Tôi ôm Lara trong vòng tay.

- Người ta nhìn kìa. - Nàng nhắc.

- Mình có thể làm bất cứ điều gì mình thích. - Tôi đáp.

Rồi phép màu xuất hiện. Một chiếc taxi đen với dòng chữ cho thuê màu

vàng sáng lên trong màn mưa. Tôi đứng giữa đường, vẫy nó lại.

Chúng tôi ngồi vào sau xe, hai cơ thể sũng nước ôm lấy nhau, ướt và ấm,

động cơ nổ nhè nhẹ trong khi hai làn môi khao khát tìm nhau.

Sợ tài xế taxi nghe thấy, Lara thì thầm bên tai tôi, anh không cần phải

đáp lại đâu.

Chiếc taxi chơi bài hát ru của động cơ diesel suốt quãng đường chúng tôi

về nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.