TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 148

***

Hoặc những gì còn lại của ngôi nhà.

***

Đèn cảnh sát.

Những đám đông trên đường.

Các ô cửa đều sáng đèn suốt con đường vào nhà chúng tôi. Hàng xóm

dõi theo màn trình diễn, vài kẻ can đảm đứng ở cửa ra vào nhà họ, nhưng
hầu hết chỉ lấp ló sau rèm cửa. Tôi luống cuống trả tiền taxi, một chai bia
vỡ tan tành dưới chân.

Có những đứa trẻ lạ mặt trong vườn trước. Một đứa đang nôn vào thùng

rác. Số còn lại tranh cãi với một nữ cảnh sát trẻ, bảo cho cô ta biết về quyền
con người của chúng.

Cánh cửa trước rớt khỏi bản lề. Ai đó đã cố đạp vào nó. Và đã đạp được.

Tôi nhìn Lara rồi quay đi. Chúng tôi bước vào trong.

Có một cô bé tôi không thể nhận ra là ai đang ngồi ở chân cầu thang, mớ

thức ăn nôn mửa nhoe nhoét trên chiếc quần jeans thêu hoa văn. Vài người
đứng rải rác xung quanh như đang ở trong một câu lạc bộ. Trẻ và không trẻ
lắm. Độ tuổi trung bình tăng vọt lên. Một vài đứa lớn hơn con bé chủ nhân
bữa tiệc những mười, mười lăm tuổi.

Đôi ba anh cớm mà tôi không quen giơ tay ra hiệu bình tĩnh giữa những

lời điên cuồng rao giảng về cách hành xử phát-xít. Tiếng nhạc hỗn tạp đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.