TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 189

***

Keith gật đầu với tôi qua kính chiếu hậu.

- Nôn ra đây là anh phải lau sạch đấy nhé. Không đùa đâu. - Cậu ta nhăn

răng cười. - Anh hành xử như một thằng oắt ngu xuẩn. Lần sau, tôi sẽ để
chúng đấm vào mặt anh.

Chẳng công bằng chút nào. Chính cái băng ghế sau chiếc xe chết tiệt của

cậu ấy làm tôi xây xẩm. Có lẽ mấy chai Corona kèm vài lát chanh vô nghĩa
và việc dập dìu trong cái quán bar tối như hũ nút có mấy gã bảo kê người
Nga cũng góp phần làm tôi mệt mỏi, nhưng chiếc xe của Keith vẫn là
nguyên nhân chính.

Mấy gã người Nga đang kè tôi đi ra từ quầy bar thì Keith tình cờ ghé

qua. Họ chuẩn bị cùng tôi xuống một ngõ tối để bàn luận về bản nhạc của
Whitney Houston And I Will Always Love You thì Keith chen vào, ném tôi
vào băng ghế sau của cậu ấy.

Giờ thì tôi đang cựa quậy khó nhọc trên băng ghế, hít thở cái không khí

sặc hơi men, mùi của những kẻ xấu xa và lì lợm đã ở đây trước tôi. Từ ghế
trước, đồng sự của Keith nhìn tôi khinh khỉnh. Cậu nhóc giờ đang để một
chỏm râu dê. Trông thật tức cười, cứ như con gì đó bò lên cằm và nằm chết
dí ở đó.

- Gì nữa đây? - Keith thở dài, và tôi nhìn thấy ánh đèn xanh của cảnh sát

chiếu phía trước trên con đường Camden vắng dài như vô tận. Một chiếc xe
đậu chắn ngang đường và hai cảnh sát mặc đồng phục đang đánh nhau với
hai tên du đãng. Những thân hình di chuyển dưới ánh sáng chập chờn, y
như sàn nhảy rẻ tiền lúc sắp đóng cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.