TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 199

Tôi không muốn trở thành lão George. Hay... đúng hơn là tôi không thể.

Tôi không biết lão là ai.

Tôi mỉm cười với Larry, hất đầu về phía những lát thịt bò nướng đang

chuyển từ màu hồng như da em bé sang cháy xém.

- Anh đang cố làm gì vậy? Làm tôi đau lòng chăng?

- Cứ thưởng thức từng chiếc bánh kẹp đi, George. - Anh lặp lại, vẻ

nghiêm túc. - Ai biết chúng ta còn sống được bao lâu nữa?

- Nhưng mọi người vẫn còn sống đấy thôi.

Anh gật đầu. Gương mặt tròn vành vạnh như trăng rằm của anh chợt tươi

roi rói.

- Nhưng thế giới lại không biết điều đó.

Quanh chúng tôi là những khu vườn và thanh âm mùa hè nước Anh ngập

tràn khắp nơi. Tiếng máy cắt cỏ rù rì, tiếng nhạc du dương vọng ra từ
những ô cửa mở, tiếng cười khanh khách của hai đứa con Larry trong hồ
bơi hình vuông. Cậu con trai Jack và cô con gái Susie đang thi lặn: một đứa
ngụp dưới nước trong khi đứa còn lại đếm: “Một con voi, hai con voi, ba
con voi...”.

Vợ Larry, Molly, đang ngồi thõng chân xuống hồ, quần jeans xắn quanh

gối, đôi chân trắng khẳng khiu, và đang cố giữ chiếc bánh kẹp xúc xích trên
tay khỏi ướt.

Larry lật mấy miếng thịt nướng lần cuối, ấn nhẹ xuống vỉ nướng, mỉm

cười khi thấy nước thịt ứa ra, rồi điệu nghệ hất chúng vào hai chiếc bánh mì
tròn đang nằm đợi trên đĩa. Vừa chín tới, anh bảo và đưa cho tôi một chiếc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.