TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 25

Nó giật mình nhìn lên, nheo mắt:

- Gì cơ? Con không nghe rõ. Đám trẻ quay nhìn chúng tôi.

Tôi hỏi Lara đang ngồi ở băng ghế sau:

- Anh có thể nói gì đây? Anh có thể hỏi nó câu gì khác được chứ?

Ruby chồm tới trước hỏi:

- Thủ đô của Peru là gì? Nếu Chúa có thật thì tại sao có quá nhiều nỗi

đau trên thế giới? - Rồi nó ngồi yên trở lại, khúc khích cười trước cảnh ông
anh trai to xác đang lóng ngóng chờ xe buýt. - Anh ấy muốn đi xe buýt, bố
ạ!

Con bé nói đúng.

Thế nên tôi để mặc thằng bé ở trạm xe buýt và chở Ruby tới trường, đến

tận cổng. Con bé còn hôn bố mẹ mà không phải nhìn trước ngó sau xem có
ai trông thấy không.

Con bé thật sự lúc nào cũng làm tôi cười được.

Và nụ cười chỉ tắt khi tôi thấy con bé tung tăng bước đi với đứa bạn cùng

lớp, lắc cái hông gầy gò làm tốc cái váy xám. Nó bắt đầu mang vớ trắng
cao quá gối tới trường, trông chẳng ra làm sao.

Tôi gọi với theo:

- Này, cô bạn nhỏ!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.