TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 27

Hai

Người Eskimo có tới năm mươi từ để chỉ tuyết thì cảnh sát cũng có vô số

thuật ngữ để nói về những tay cớm quanh năm suốt tháng luẩn quẩn ở văn
phòng.

Mèo-đồn. Cao-bồi-căn-tin. Mông-nhẵn-thín. Móc-áo. Giá-treo-đồng-

phục. Gã-béo-lười-vô-dụng. Đuốc-Olympic - những thứ vốn chỉ ở yên một
chỗ.

Và cho dù tôi đã đặt đèn hiệu lên nóc xe vì Lara, thì tôi vẫn cứ là tôi, một

gã cảnh sát bàn giấy. Hay ít nhất, tôi đã trở thành như vậy.

Tôi là thế hệ thứ ba trong gia đình có bố và ông nội đều là cảnh sát. Thật

không may, nghề cảnh sát không phải là “đặc điểm di truyền” duy nhất, mà
bệnh tim cũng là thứ đại loại như thế. Nhưng bố và ông tôi đâu biết mắc
bệnh tim có nghĩa là gặp vấn đề về sức khỏe. Vậy nên cho dù mang trong
ngực trái tim yếu ớt truyền từ đời này sang đời khác, các cụ cũng chưa bao
giờ phải chịu bẽ mặt vì phải làm một con mèo-đồn có mông-nhẵn-thín.

Nhưng mỗi thời mỗi khác.

Đến sở, tôi đi thẳng đến buổi họp giao ban. Phòng đầy đàn ông, lưa thưa

vài phụ nữ, hầu hết đều mặc cảnh phục, tất cả đều đang uống cốc cà phê
đầu tiên trong ngày khi lắng nghe Onion - bánh-hành-chiên-kiểu-Ấn, trung
úy, đôi khi được gọi là sếp - lên lịch cho ca trực kế tiếp. Hình như có ai đó
đang nhìn tôi từ cuối phòng. Một gã cao to, độ bốn mươi tuổi, mặc bộ vest
rẻ tiền, áo sơ mi trắng cáu bẩn và chiếc cà vạt thõng thượt chẳng khác nào
con rắn chết. Cộng sự cũ của tôi, Keith, giờ vào chung một đội với anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.