TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 258

Một người đàn ông băng nhanh qua bãi cỏ, cẩn thận tránh làm vấy đổ

thức uống. Giờ đây, mọi người đã trở về nhà, từ khắp mọi nơi trên thế giới.
Anh ta có làn da rám nắng, dáng bệ vệ, trạc tuổi tôi nhưng thuộc về một thế
giới khác. Anh ta muốn tống tiễn chúng tôi đi trước khi bữa tiệc bắt đầu.
Anh ta chưa nhận ra chúng tôi là những người bảo trì hồ bơi, những chuyên
gia về nước.

- Còn lâu không? - Anh ta hỏi ông Winston. Và rồi như chợt nhận ra

cách cư xử của mình, anh ta nhanh chóng thêm vào: - Cái hồ trông tuyệt
đấy chứ, bác nhỉ?

Đúng là trông tuyệt thật. Như một tấm kính màu ngọc bích dát vàng.

Không sót một chiếc lá rụng nào nhé, tôi tự hào nghĩ.

Khách khứa ùa ra từ ngôi nhà. Phụ nữ gầy quắt, còn những người đàn

ông của họ thì dềnh dàng, nhũn nhão. Giữa tiếng trò chuyện rôm rả, tôi
nghe có tiếng em bé khóc.

- Nhà cậu có trẻ nhỏ à? - Winston hỏi.

- Chỉ có Tarquin. - Anh ta đáp, ngoái lại nhìn ngôi nhà.

- Cậu bé biết bơi chứ?

- Nó mới một tuổi.

Hẳn anh ta tự hỏi chuyện này có liên quan gì đến bữa tiệc đâu. Khách

khứa ùa ra đông hơn và những người phục vụ chen chúc quanh họ. Các cô
gái Philippin mặc đầm đen bưng khay thức uống và món bánh khai vị
canapé, mấy vú em người Đông Âu đang trông chừng bọn nhóc nô đùa
xung quanh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.