TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 262

Bố lên lầu vào phòng ngủ, tôi nghe thấy ông nói chuyện với mẹ. Khi trở

xuống, ông mặc áo khoác bên ngoài bộ đồ ngủ. Lớp vải sọc kiểu xưa thò ra
khỏi tay áo khoác. Trong khi bố chở tôi từ ngoại ô vào thành phố và băng
qua sông, tôi nhìn ra ngoài kính chắn gió như nhìn qua lớp sương mù dày
đặc cho dù đêm trong vắt. Tôi mừng vì lúc đó không có xe cộ.

Kể từ lúc tôi đưa bố địa chỉ và bố nhập vào hệ thống định vị, hai bố con

đều yên lặng. Giọng nữ bình thản hướng dẫn chúng tôi đi đến một quảng
trường ở New Cross. Căn hộ tầng một sáng ánh đèn. Cửa sổ mở toang,
vọng ra tiếng nhạc ầm ĩ. Loại thô tục chói tai. Ma cô này, gái điếm nọ, nhìn
chòng chọc vào chiếc Mercedes Benz của ta.

- Tiếng ồn quái quỷ! - Bố nói.

- Nhạc của nhóm Năm Mươi Xu

[16]

. - Tôi nói.

- Chỉ đáng năm mươi xu. Tính luôn cả lạm phát. - Bố nói. - Giờ bố con

mình vào đó bằng cách nào?

- Con nghĩ chúng ta có thể gõ cửa. Rung chuông. Còn kế hoạch của bố?

Đạp cửa chăng?

- Đây đâu phải lần đầu.

Chúng tôi ra khỏi chiếc Capri. Tôi thấy không có lý do gì để cản ông vào

cùng tôi. Thực ra, tôi thấy yên tâm hơn khi có bố bên cạnh, ngay cả khi ông
là một ông lão đang mặc bộ đồ ngủ với áo khoác bên ngoài. Bởi bố không
sợ gì cả.

Tôi ấn chuông căn hộ số hai và cửa tự động mở. Một đống thư rác nằm

sát tường. Đầy vẻ luộm thuộm của một căn hộ cho thuê. Chúng tôi bước lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.