TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 310

giỏi hơn tất thảy, những nam nữ sinh mới tốt nghiệp hoặc đang theo học
trường cao đẳng kịch nghệ.

Tiếng nhạc vang lên. Họ nhảy múa. Đó là bản nhạc về chàng thám tử tư

với ông bạn đồng sự lạnh lùng.

Rồi khi nhạc ngưng, bà-que-củi liếc nhìn ông ngồi dưới hàng ghế khán

giả.

- Cô áo trắng... cảm ơn nhiều. - Bà nói.

Lara đứng đó, để mặc sự thất bại thành hình. Biên đạo múa bước đến

chạm cánh tay nàng. Một hành động hiếm hoi của lòng trắc ẩn hay là cử chỉ
thúc giục? Làm cho cô gái áo trắng hiểu và rời khỏi sân khấu.

Tôi không nghe thấy, không ai nghe thấy, nhưng tôi có thể đọc khẩu

hình. Bà ta nói xin lỗi cô, quá già.

***

Lara ngồi bên cạnh giường, xoa bóp hông, và tôi muốn nói với nàng rằng

lời từ chối của họ là vô nghĩa, rằng nàng là người giỏi nhất trong nhóm,
rằng tôi rất tự hào về nàng, và tất cả những điều đó.

Nhưng lúc này đây tôi không thể nói bất cứ điều gì đại loại như vậy bởi

cơn đau đã trầm trọng, không thể phớt lờ. Tôi không thể tiếp tục xem nhẹ
nó hơn những yêu cầu mà nàng đặt lên cơ thể nàng. Tôi không thể bỏ qua
cơn đau được nữa. Nó bóp méo mọi thứ.

- Em phải đi bác sĩ. Em biết mà, phải không? Không ổn chút nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.