TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 318

Hai mươi bốn

Bạn có thể nhận ra nàng qua đôi giày.

Mọi người ở milonga đều có thể nhận ra nàng qua đôi giày. Một đôi giày

cao gót, dây quấn chằng chịt, đế giày bằng da mỏng. Đen bóng. Sáng như
gương. Đôi giày mách bảo rằng nàng ở đó để nhảy.

Lúc nào bạn cũng nghe điều đó ở Buenos Aires. Nếu bạn đến đó không

phải để nhảy thì hãy đi giày thể thao hoặc xăng đan. Nếu bạn đến đó không
phải để nhảy thì hãy ăn mặc như một du khách. Đôi giày của Lara khắc lên
nàng dáng điệu của một vũ công.

Milonga là một dạng sàn nhảy lưu động nằm trong trung tâm thể thao ở

một barrio

[18]

yên tĩnh của Barracas, phía Nam thành phố. Nơi gặp gỡ là một

điều bất ngờ. Đến giờ tôi mới biết tango không có liên quan gì đến những
đôi thanh lịch mà mình từng xem trong những buổi trình diễn dạ tiệc tan-
gueria
thu hút nhiều đoàn du khách. Tôi đinh ninh đó là một quầy bar đầy
mùi thuốc lá, với vài quý cô hoạt động về đêm và các chàng thủy thủ trong
những ngày nghỉ phép lên bờ, phản ánh nguồn gốc bình dân của điệu nhảy.
Nhưng milonga này lại ở trong một sân thể thao có cả bóng rổ treo trên
tường. Và đây mới là điều có thật.

Lara và tôi đứng ở mép sàn nhảy nhìn những vũ điệu dập dìu trước mặt.

Các cặp nhảy đều di chuyển ngược chiều kim đồng hồ, như cố bắt thời gian
quay ngược. Họ ở đủ mọi lứa tuổi. Những chàng trai mới lớn đang nhảy
cùng những phụ nữ trạc bằng mẹ họ. Những cụ ông cụ bà về hưu ôm nhau
như những đôi tình nhân trẻ. Một ông cụ ngoài sáu mươi trong bộ vest xanh
đang nhảy cùng một cô gái trẻ với chiếc áo thun ngắn để lộ vùng bụng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.