TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 113

Khi đã ít nhiều bình tĩnh lại, tôi ngước lên và thấy một quầng sáng mờ

khác phía trước mình - không phải ánh phản chiếu lại luồng sáng từ điện
thoại của tôi, mà là một tia sáng ban ngày yếu ớt. Hẳn nó lọt xuống qua cái
lỗ tôi tạo ra. Tôi kiên quyết bước tới, hít thở qua làn vải của cái áo sơ mi
được kéo cao lên, đồng thời tránh xa khỏi các bức tường cũng như bất cứ
nỗi kinh ngạc ghê tởm nào chúng có thể chứa đựng.

Quầng sáng dẫn tôi đi vòng qua một góc quẹo, vào một căn phòng nhỏ có

một phần mái đã đổ sập xuống. Ánh sáng ban ngày chiếu xuyên qua cái lỗ
xuống một đống ván sàn vỡ nát và mảnh thủy tinh vỡ, từ đó cuộn lên đám
bụi lơ lửng, những mảnh thảm rách nằm rải rác đây đó như những miếng
thịt khô. Bên dưới đống đồ nát tôi có thể nghe thấy tiếng lạo xạo của những
bàn chân tí hon, một cư dân gặm nhấm sống trong bóng tối nào đó đã sống
sót sau khi thế giới của nó bị đổ ập xuống. Và nằm giữa đống tan hoang này
là cái rương bị phá hủy, những bức ảnh rải tung tóe xung quanh nó như hoa
giấy.

Tôi cẩn thận lần tìm đường đi qua đống đổ nát, những mảnh gỗ nhọn

hoắt nhô cao lên như những cây lao và những tấm ván chi chít đinh gỉ. Quỳ
gối xuống, tôi bắt đầu cứu vãn những gì có thể từ đống tàn tích. Tôi có cảm
giác mình như một nhân viên cứu hộ, nhặt các bức ảnh lên khỏi đống đổ
nát, lau sạch đi mảnh thủy tinh và vụn gỗ. Và cho dù một phần trong tôi
muốn khẩn trương - chẳng thể nói chắc được liệu phần còn lại của sàn tầng
trệt có đổ sập xuống đầu tôi hay không và nếu có thì là khi nào - tôi vẫn
không thể ngăn mình xem xét chúng.

Thoạt nhìn, trông chúng giống như những bức ảnh ta có thể tìm thấy

trong bất cứ cuốn album gia đình nào. Có những bức ảnh chụp những người
vui vẻ nhảy nhót trên bãi biển, mỉm cười ngoài vòm cổng sau nhà, những
phong cảnh khác nhau trên đảo, và rất nhiều trẻ con, chụp một mình hay
chụp đôi, những bức ảnh chụp phong cảnh trên đảo, những bức hình chụp
thân mật hay những bức chân dung chụp trước phông nền, người được chụp
ôm khư khư những con búp bê có đôi mắt vô hồn, như thể họ đã tới hiệu
ảnh Glamour ở một trung tâm thương mại kinh khủng nào đó thế kỷ trước.
Nhưng điều khiến tôi thực sự rợn gáy không phải là những con búp bê bộ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.