TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 20

tiếp đập vào chân các khách hàng đang hoảng hồn, trượt dài ra tới tận cửa ra
vào tự động lúc này đã trượt mở để luồng hơi nóng tháng Tám ùa vào.

Khuôn mặt bà Shelley chuyển sang màu quả lựu chín. Đáng lẽ bà ta nên

đuổi việc tôi ngay tại chỗ, song tôi biết mình sẽ chẳng bao giờ gặp may đến
thế. Suốt mùa hè tôi đã cố để bị đuổi việc khỏi Smart Aid, tuy nhiên việc
này đã được chứng tỏ là gần như bất khả thi. Tôi đi làm muộn hết lần này
tới lần khác mà hầu như chẳng có lý do nào; thay đổi lung tung các thứ đến
mức gây sốc; thậm chí còn cố tình xếp hàng lên nhầm kệ, bày nước thơm
xen vào giữa thuốc xổ và để lẫn bao cao su với dầu gội đầu trẻ em. Hiếm có
lúc nào tôi tận tụy làm bất cứ việc gì, ấy vậy nhưng cho dù tôi có tỏ ra bất
tài vô dụng đến đâu đi nữa, bà Shelley vẫn kiên quyết giữ tôi lại trong danh
sách trả lương.

Hãy cho phép tôi chứng thực cho phát biểu lúc trước của mình: với tôi, bị

đuổi việc khỏi Smart Aid gần như là điều bất khả thi. Bất cứ nhân viên nào
khác hẳn cũng đã bị tống ra khỏi cửa từ đời tám hoánh rồi. Đây chính là bài
học đầu tiên của tôi về chính trị. Có ba cửa hàng Smart Aid tại Englewood,
thị trấn nhỏ mơ màng kề bên bãi biển nơi tôi sống. Có hai mươi bảy cửa
hàng ở hạt Sarasota, và một trăm mười lăm trên cả Florida, rải khắp tiểu
bang như một chứng phát ban vô phương chữa trị. Lý do tôi không thể bị
đuổi việc là vì các bác tôi sở hữu tất cả các cửa hàng kể trên. Lý do khiến
tôi không thể bỏ việc là chuyện làm việc tại Smart Aid với vai trò công việc
đầu tiên trong đời đã từ lâu trở thành một truyền thống thiêng liêng trong
gia đình. Kết quả duy nhất từ chiến dịch tự phá hoại của tôi là mối xung
khắc không thể hóa giải nổi với bà Shelley cùng sự oán giận tột độ trường
tồn từ các nhân viên khác - những người, nói một cách thẳng thắn, kiểu gì
cũng oán giận tôi, vì cho dù tôi có làm đổ bao nhiêu hàng trưng bày hay trả
tiền thiếu cho bao nhiêu khách hàng, đến một ngày nào đó tôi vẫn sẽ thừa
kế một phần đáng kể của công ty, còn họ thì không.

***

Lội qua đống tã giấy, bà Shelley gí ngón tay vào ngực tôi và chực nói gì

đó gay gắt thì hệ thống loa thông báo xen ngang vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.