TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 351

chiếc thuyền từ chỗ bến tàu để sử dụng, và đến sáng tất cả sẽ lên đường.

Tôi hỏi Emma họ sẽ định hướng ra sao. Nói gì thì nói, đám trẻ đã ở trên

đảo gần tám mươi năm, còn bà Peregrine lại không thể nói hay bay được.

“Có một bản đồ”, cô nói với tôi trong khi chậm rãi quay đầu nhìn về phía

trại trẻ đang bốc khói. “Đấy là trong trường hợp nó chưa bị cháy mất.”

Tôi xung phong giúp cô đi tìm nó. Quấn vải ướt lên che mặt, chúng tôi

đánh liều đi vào trong nhà, chui vào qua bức tường đổ sập. Các cửa sổ đã
vỡ hết kính, không gian mù mịt khói nhưng nhờ ánh sáng mạnh từ ngọn lửa
trên bàn tay Emma, chúng tôi tìm được đường tới phòng học. Tất cả các giá
sách đã đổ ập xuống như những quân domino, chúng tôi đẩy chúng sang
bên và phủ phục xuống tìm kiếm trong những cuốn sách rơi vung vãi trên
sàn. Và như thể vận may đã mỉm cười, cuốn sách thật dễ tìm: đó là cuốn
sách to nhất trong thư viện. Emma reo lên mừng rỡ và cầm nó lên.

Trên đường quay ra, chúng tôi tìm thấy rượu mạnh, cồn thuốc phiện và

băng gạc sạch cho Millard. Sau khi giúp lau sạch và băng vết thương lại cho
cậu ta, chúng tôi cùng ngồi xuống xem cuốn sách. Thực ra đây là một tập
bản đồ chứ không phải một tấm bản đồ, được đóng trong bìa da được
nhuộm màu đỏ thẫm như vang Bourgogne, mỗi trang đều được vẽ cẩn thận
trên thứ chất liệu gì đó như giấy da. Tập bản đồ rất đẹp và cổ, khổ to đến
mức khít một vòng tay ôm của Emma.

“Nó được gọi là bản đồ Các Ngày”, cô nói. “Nó thể hiện tất cả các vòng

thời gian được cho là từng tồn tại.” Trang cô đã giở ra có vẻ là một bản đồ
Thổ Nhĩ Kỳ, mặc dù không có con đường nào được vẽ, không biên giới nào
được vạch rõ. Thay vào đó, tấm bản đồ có vẽ rải rác những vòng xoáy ốc
nhỏ xíu, tôi đoán đó là vị trí các vòng thời gian. Ở giữa mỗi vòng xoáy là
một ký hiệu đặc trưng tương ứng với một chú giải ở phía cuối trang bản đồ,
tại đó các ký hiệu xuất hiện trở lại cạnh một dãy các con số cách nhau bằng
dấu gạch ngang. Tôi chỉ vào dòng ghi 29-3-316 / ?-?-399 và hỏi, “Đây là
cái gì vậy, một loại mật mã à?”

Emma đưa ngón tay lần theo dòng số. “Vòng thời gian này là ngày hai

mươi chín tháng Ba năm 3l6 Công nguyên. Nó tồn tại cho tới tận thời điểm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.