TRẠI TRẺ ĐẶC BIỆT CỦA CÔ PEREGRINE - Trang 55

mẹ luôn cố gắng làm cho tôi quan tâm tới tiền bạc, nhưng thật ra tôi lại
chẳng hề quan tâm. Có điều, khi đã thừa mứa thì thật dễ dàng nói mình
không quan tâm đến tiền bạc.

Món quà kế tiếp là một chiếc máy ảnh kỹ thuật số mà tôi đã nài nỉ đòi bố

mẹ mua suốt mùa hè năm ngoái. “Ái chà”, tôi thốt lên cảm nhận trọng
lượng của nó trên tay mình. “Tuyệt quá.”

“Bố đang lên dàn ý cho một cuốn sách mới về chim”, bố tôi nói. “Bố

nghĩ con có thể đảm nhiệm phần chụp ảnh.”

“Một cuốn sách mới ư!” mẹ tôi thốt lên. “Quả là một ý tưởng phi thường,

Frank. Nhân nói đến nó, cuốn sách trước mà anh định viết thì sao nhỉ?” Rõ
ràng bà đã cạn vài ly rượu vang.

“Anh vẫn đang chỉnh sửa lại vài thứ”, bố khẽ đáp.

“À, tôi hiểu rồi.” Tôi có thể nghe thấy bác Bobby cười khùng khục.

“Xem nào!” tôi nói lớn tiếng, với lấy món quà cuối cùng. “Cái này là của

cô Susie.”

“Thực ra”, cô tôi nói khi tôi bắt đầu xé giấy bọc, “nó là của ông nội

cháu.” Tôi khựng lại giữa chừng. Cả căn phòng bỗng lặng ngắt, mọi người
nhìn cô Susie cứ như thể cô vừa gọi tên một con quỷ nào đó. Quai hàm bố
tôi đanh lại còn mẹ tôi phụt ngụm rượu vang bà vừa uống ra. “Cứ mở nó ra
rồi cháu sẽ thấy”, cô Susie nói.

Tôi lột nốt phần giấy gói còn lại và tìm thấy một cuốn sách cũ bìa cứng,

mép các trang sách đã quăn, và không còn bìa áo. Đó là cuốn Tuyển tập
Ralph Waldo Emerson.

Tôi nhìn nó chằm chằm như thể cố đọc xuyên qua bìa, không thể hiểu nổi

nó đã tới nằm trên đôi bàn tay đang run rẩy của mình như thế nào. Không ai
ngoài bác sĩ Golan biết về những lời trăng trối của ông nội, và bác sĩ đã hứa

vài lần là trừ phi tôi có nguy cơ uống Drano

[6]

hay nhảy lộn ngược từ trên

cầu Sunshine Skyway

[7]

xuống, mọi thứ chúng tôi trao đổi tại phòng khám

của ông ta sẽ được giữ bí mật.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.