TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 136

mũi miệng cô ta, phát hiện tắc máu. Sau khi thẩm vấn khắp lượt người nhà
mới biết đại tỷ cô ta thông gian với hàng xóm, bị cô ta bắt gặp, đại tỷ bèn
túm chặt hai tay cô ta còn tên hàng xóm ép cô ta giữ bí mật, nào ngờ ra tay
không lường được nặng nhẹ, bịt kín mũi miệng khiến cô ta ngạt thở chết.
Giữa lúc bối rối, hai kẻ kia bèn đổ thuốc độc vào miệng cô ta, hòng ngụy
tạo là cô ta uống thuốc độc tự sát. Vì chỉ nghiệm thấy độc ở cổ họng chứ
không thấy trong bụng, nhờ thế mà phá được án này.”

Chu Tử Tần phấn chấn hỏi, “Thật sao? Chẳng hay con người tâm tư tinh tế,
chỉ từ hoa văn trên một chiếc vòng mà phá được vụ án ấy là ai vậy?”

“… Là Quách Minh, bổ đầu ở Thục quận.”

“Không thể nào! Ta từng gặp Quách Minh, hắn ta râu ria xồm xoàm, hành
xử tùy tiện, không lý nào lại để tâm đến hình dạng vết hằn trên tay phụ nữ
được.”

Hoàng Tử Hà chẳng biết làm sao, đành đưa mắt liếc vầng trăng sáng đã lên
đến đỉnh đầu, “Cái đó tôi không biết.”

“Ta lại đoán rằng, liệu có phải là Hoàng Tử Hà, ái nữ của Hoàng sứ quân
không?” Chu Tử Tần đột nhiên suy đoán, “Ta nghe nói cô ấy rất giỏi phá án
từ những manh mối nhỏ.”

“Không rõ.” Hoàng Tử Hà tì cằm lên đầu gối, nhìn vầng trăng sáng hồi lâu
mới thốt, “Hình như từng nghe nói đến người này.”

Chu Tử Tần không nhận ra thái độ lãnh đạm của cô, cứ hào hứng nói,
“Thoạt nhìn đã biết trước đây công công không ở Trường An! Cũng không
ở Thục quận đúng không? Cô ấy rất nổi tiếng ở Thục và Trường An đó!
Còn nữa còn nữa, công công có biết vì sao ta quyết tâm làm ngỗ tác, làm
sai nha không? Chính là vì Hoàng Tử Hà đó!”

“Hở?” Cô vẫn thờ ơ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.