TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 139

Hoàng Tử Hà tiếp tục ngẩng lên nhìn trời, tự thấy chút xao xuyến vừa rồi
quả là lãng phí.

Đợi Chu Tử Tần ăn hết con gà nướng thì cũng sắp đầy nửa canh giờ. Gã lại
moi ra một gói hạt dưa chia cho cô một nửa. Lần này Hoàng Tử Hà không
từ chối, lẳng lặng bốc một vốc nhỏ.

Vầng trăng ngả về Tây, đã sắp đến canh tư. Chu Tử Tần rút cả ba thẻ bài
trong miệng ba cái xác ra, phát hiện chỉ có thẻ bài trong miệng thi thể nghi
là Phùng Ức Nương biến đen. Gã lại dùng nước tạo giáp lau kỹ một lượt,
đoạn nhìn màu đen kịt không sao lau nổi trên tấm thẻ bài, kết luận, “Là
trúng độc mà chết, không sai.”

Hoàng Tử Hà “ừm” một tiếng.

Phùng Ức Nương, cầm sư ở Vân Thiều Uyển Dương Châu, nhũ mẫu dạy
dỗ vương phi lại chết vì trúng độc, xác lẫn trong đám dân chạy nạn từ U
Châu. Mà vương phi tương lai sắp gả vào Quỳ vương phủ lại nói, nhũ mẫu
về Dương Châu rồi.

Cô đương mải nghĩ ngợi thì Chu Tử Tần đã bắt đầu kiểm nghiệm nội tạng,
“Để cho cẩn thận, chúng ta kiểm tra lại dạ dày đi.”

Dạ dày được mở ra, tuy cơ bản đã khô quắt, song trông vẫn kinh khủng hết
sức. Dây thần kinh to bằng cây đũa như Chu Tử Tần mà cũng phát khiếp,
đành quay mặt đi, chỉ dám nhìn bằng khóe mắt. Khi nhét thẻ bài vào gã
bỗng ồ lên một tiếng, cảm thấy ngón tay chạm phải thứ gì đó lành lạnh
cưng cứng, tiện tay móc ra nhìn, không khỏi reo lên, “Ô, Sùng Cổ, công
công mau xem cái này!”

Trong lòng bàn tay gã có một hạt gì đó nho nhỏ tỏa sáng lành lạnh dưới ánh
trăng. Hoàng Tử Hà xỏ găng vào cầm lên xem kỹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.