TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 146

Thấy Hoàng Tử Hà nhìn Vương Nhược, hắn mới nhận ra tình hình không
ổn, vội gặng, “Nhược muội, thế này là thế nào?”

“Uẩn ca!” Vương Nhược run run lên tiếng, ngẩng đầu nhìn y, mắt còn ngân
ngấn kinh hoàng.

Vương Uẩn cau mày hỏi, “Xảy ra chuyện gì thế?”

“Mới rồi… có một gã đàn ông rất lạ… hắn nói…” Giọng Vương Nhược
run rẩy lộn xộn, chẳng còn ngữ điệu gì cả.

Hoàng Tử Hà đành tiếp lời, “Trước lúc công tử lên đây, có một gã đàn ông
xách lồng chim xuất hiện, chẳng hiểu ra tay thế nào mà thoắt cái đã làm
biến mất con chim trong lồng, còn nói có lẽ vương phi sẽ thình lình biến
mất như con chim đó vậy.”

“Đàn ông ư?” Vương Uẩn ngạc nhiên nhìn quanh, “Đã xua hết người trong
chùa đi ngay từ đầu, sau khi hai người vào, ta lại cùng binh sĩ vương phủ
canh giữ bên dưới, theo lý không thể có kẻ nào xuất hiện trong chùa được,
sao lại có đàn ông trà trộn vào?”

“Người nọ nhất định còn chưa trốn ra được đâu, chỉ ở trong chùa Tiên Du
này thôi, huynh phái người lục soát sẽ tìm thấy đấy.” Vương Nhược run rẩy
đề nghị.

Vương Uẩn gật đầu, lại thấy nàng kinh hãi quá độ, bèn an ủi, “Chẳng qua là
một kẻ không rõ lai lịch nói mấy câu nhảm nhí, sao muội lại coi là thực?
Yên tâm đi, thiên kim của họ Vương Lang Gia chúng ta, vương phi của
Quỳ vương phủ, sao có thể bỗng dưng biến mất được? Muội đừng tin mấy
lời nói nhảm ấy.”

“Vâng.” Vương Nhược nuốt lệ gật đầu, đoạn rụt rè nói, “Có lẽ, có lẽ tại
muội lo lắng quá nhiều, ngày thành hôn càng tới gần, muội càng ăn không
ngon ngủ không yên…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.