TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 204

Khúc đàn dứt, Thôi Thuần Trạm bèn nâng chén chốt lại, “Ơn vua mênh
mông, gắng gánh trọng trách. Các vị ngồi đây, chúng ta nhất định phải dồn
toàn bộ lực lượng phá cho được án này để khỏi phụ sự coi trọng của bệ hạ
điện hạ và Quỳ vương, hy vọng mọi người đều có thể tích cực hiến kế, sớm
ngày kết án, đặng báo hoàng ân!”

Bữa ăn bằng tiền công quỹ lần này đến đây là kết thúc.

Người của Đại Lý Tự tính tiền, sau khi tiễn hai vị đại nhân Thôi Thuần
Trạm và Vương Uẩn, quanh bàn chỉ còn lại Chu Tử Tần, Hoàng Tử Hà và
Cẩm Nô bấy giờ đang xếp lại cây tỳ bà.

Chu Tử Tần nhìn mấy món ăn còn chưa động đũa trên bàn, gọi tiểu nhị lại
bảo, “Có thứ gì như lá sen không? Gói con gà nướng, cá nướng và đĩa
móng giò kia lại cho ta.”

Cẩm Nô phì cười, “Té ra lời đồn trong kinh đúng thực, Chu tiểu gia quả là
tiết kiệm.”

“Gà vịt thịt cá cũng có tôn nghiêm, đời nào lại cam lòng để thế cho biến
thành nước gạo chứ?” Chu Tử Tần chẳng hề phật ý, cười nói, “Cái trước
mặt cô đó, phải, chính là đĩa anh đào đó, cô gói lại giúp ta.”

“Anh đào cũng có tôn nghiêm ư?” Cẩm Nô nhìn mấy ngón tay trắng nõn
của mình, miễn cưỡng đổ anh đào lên lá sen gói lại đưa cho Chu Tử Tần,
đoạn cau mày, “Ôi chao, mấy quả anh đào chết giẫm này cuống cứng quá,
đâm cả vào tay tôi rồi.”

“Ta biết cô tay mềm, nhưng ai ngờ đến anh đào mà cô còn sợ đâm đau.
Cảm ơn cảm ơn.” Chu Tử Tần tiện miệng nói, dùng dây buộc túm cả lại,
xách lên theo hai người đi ra.

Hoàng Tử Hà cố ý đi chậm lại phía sau, khẽ hỏi Cẩm Nô bấy giờ đương
mải xoa tay, “Cẩm Nô cô nương, xin hỏi lúc nào cô rảnh, ta có thể đến chơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.