TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 231

“Đúng thế, bên đó vì xảy ra chuyện nên những đồ bài trí bên trong vẫn giữ
nguyên. Sáng nay, các hoạn quan đến mở cửa ra, thình lình phát hiện thi thể
Vương cô nương nằm trên giường, còn nguyên quần áo trang sức như lúc
mất tích, song cả người đã đen sạm thối rữa, trúng độc mà chết.”

Hoàng Tử Hà cau mày im lặng.

Chu Tử Tần ngạc nhiên nói, “Quả là chuyện lạ trong thiên hạ… Rõ ràng
người đã mất tích, sao đột nhiên lại xuất hiện, hơn nữa còn thần không hay
quỷ chẳng biết biến mất, rồi lại thần không hay quỷ chẳng biết xuất
hiện…”

“Đúng thế, tựa hồ trước giờ cô ấy vẫn ở đó, chưa từng mất tích vậy, chỉ là
trong hai ba hôm ấy đã biến thành thứ gì đó chúng ta không trông thấy
được.” Thôi Thuần Trạm lắc đầu than, “Vụ án này bắt tay vào e là khó
đây…”

Lý Thư Bạch đứng dậy ra cửa gọi Cảnh Dục đến giúp y thay đồ, chuẩn bị
vào cung đến điện Ung Thuần.

Hoàng Tử Hà cũng chỉnh đốn lại trang phục, nghi hoặc hỏi, “Trên đời sao
có thể có thứ gì không nhìn thấy được chứ?”

Thôi Thuần Trạm cười đáp, “Hẳn là phải có, bằng không sao hơn hai trăm
người tìm không ra?”

Chu Tử Tần vội nói, “Tôi về nhà lấy mấy món đồ, các vị nhất định phải đợi
tôi nhé, cho tôi vào cung với!”

Lý Thư Bạch phớt lờ gã, xăm xăm đi thẳng ra ngoài, chỉ buông một câu,
“Đừng nhiều chuyện, tốt xấu gì cũng là thiên kim nhà họ Vương, sao có thể
để ngươi động dao kéo vào di thể chứ.”

Chu Tử Tần nằn nì, “Vậy tôi đi theo xem có được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.