TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 234

Chu Tử Tần cáo lỗi với tất cả thân tộc nhà họ Vương rồi dẫn Hoàng Tử Hà
vào gác Đông điện Ung Thuần.

Trong gác Đông, mọi thứ vẫn y nguyên như hôm xảy ra chuyện, tuy đã bị
lục soát kỹ, song những kẻ lục soát đều tâm niệm rằng đây là hoàng cung
nên sau khi tìm kiếm lại ra sức khôi phục nguyên trạng.

Nhưng thiếu nữ nằm giữa khung cảnh ấy, dung mạo đã thay đổi hoàn toàn.
Trên mình nàng vận một chiếc áo vàng, tóc búi lỏng, chân xỏ đôi giày bằng
lụa trắng, trang phục y như khi mất tích.

Song da thịt toàn thân đã tím tái thối rữa, máu đen lênh láng, chẳng nhận rõ
được đường nét khuôn mặt, cũng không cách nào nhìn ra vẻ kiều diễm như
đào như mận từ thi thể ấy nữa.

Hoàng Tử Hà lặng lẽ nhìn nàng, chợt trong đầu thoáng qua hình ảnh đóa
khởi lưu ly cài bên mai nàng hôm ấy, hoa cùng người soi vào nhau.

Có điều, chỉ ngây ra một thoáng, cô đã mím môi bước đến bên giường, nơi
thi thể đang nằm.

Chu Tử Tần kéo ghế ngồi xuống, rút trong người ra một đôi găng bằng da
cực mềm cực mỏng đeo vào, đoạn cúi xuống, nâng mặt nàng lên nhìn kỹ.

Dẫu Hoàng Tử Hà đã trông thấy nhiều thi thể, cũng không cách nào bình
tĩnh trước một gương mặt sưng phù, bê bết máu đen thế này, cô quay đầu
đi, song vẫn không quên hỏi, “Chẳng phải công tử không mang dụng cụ ư?
Đôi găng tay này cầm theo từ bao giờ vậy?”

“Sáng nay lúc ra cửa. Nghe nói ngoài phố có án mạng, hình như bị trúng
độc chết, ta bèn vơ vội lấy nó, nào ngờ bấy giờ không dùng đến, mãi đến
giờ mới dùng.” Chu Tử Tần vừa nghiêm nghị giảng giải cho cô, vừa cúi
xuống xem xét kỹ thất khiếu thi thể, lại vạch miệng ra xem răng lưỡi, “Khi
kiểm nghiệm thi thể trúng độc, đặc biệt là loại kịch độc thế này, lỡ như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.