TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 236

Chu Tử Tần nghi hoặc nhìn cô, “Làm gì thế?”

Hoàng Tử Hà không đáp, chỉ hất hàm, nheo mắt, Chu Tử Tần lập tức ngoan
ngoãn cởi găng tay ra đưa cho cô.

Tuy là loại găng da bó sát, nhưng găng tay đàn ông dù sao cũng khá to,
Hoàng Tử Hà đeo vào lại thành hơi rộng, song cô bất chấp, cứ thế sờ nắn
đôi tay thi thể, còn so cả với tay mình - hiện tượng sưng phù thường chỉ
phình ngang chứ ngón tay không thể dài ra quá nhiều, song ngón tay xác
chết so với đôi tay khá to từng được Trần Niệm Nương khen rằng rất hợp
để gảy đàn của cô còn dài hơn một chút.

Chu Tử Tần lải nhải, “Công công xem, tuy là đàn ông, song tôi đoán chắc
công công đã tịnh thân khi còn rất nhỏ, nên tay còn nhỏ hơn cả cô ấy.”

“Tịnh thân thì liên quan gì tới việc tay to tay nhỏ.” Hoàng Tử Hà thầm nhủ,
rồi nắn nắn xương tay mình qua lớp găng, sao đó nắn sang xương đối
phương. Tuy bàn tay đã sưng phù lên rất khó sờ thấy xương, song cô cứ lần
mò nắn thử từng tấc một, cuối cùng cũng sờ thấy một cục cưng cứng,
chứng minh cho câu nói của Chu Tử Tần - xương bàn tay người này không
hề nhỏ.

Chu Tử Tần lo lắng bảo, “Sùng Cổ, đừng dùng lực mạnh quá, da thịt đã
thối rữa ra rồi, nếu bị nắn cho nát thì không hay đâu…”

Hoàng Tử Hà nghe nói vội lỏng tay ra, đoạn lật bàn tay lên xem có bị mình
nắn nát hay chưa. Còn may, mới chỉ rách một chút bên dưới bàn tay, nơi đó
vừa khéo lại có một lớp da mỏng trắng bệch, tuy bị cô nắn rách, song
không chảy máu.

“Cái này hẳn là một lớp chai mỏng, nên dù có rách cũng không vấn đề gì.
Huống hồ da thịt toàn thân đã thối rữa, rách chút miếng chai cũng không ai
để ý đâu.” Chu Tử Tần nói, đoạn quan sát kỹ vị trí vết chai, thấy nó nằm ở

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.