TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 237

mép bàn tay phía dưới ngón út, không khỏi cau mày, “Lạ thật, bấy nhiêu
năm nay, đây là lần đầu tiên ta nghiệm thi thấy vết chai ở đây đấy.”

“Ừ nhỉ, theo lý thì khi bàn tay dùng sức, lực sẽ tập trung ở gan bàn tay, chỗ
mép ngoài bàn tay này là khó mọc chai nhất.” Hoàng Tử Hà cũng nhìn kỹ
lại, thấy trên đầu ba ngón giữa bàn tay trái và ngón cái bàn tay phải da dẻ
đều hơi cứng, nghĩ ngợi hồi lâu, làm ra đủ loại tư thế nào viết chữ, thêu
hoa, giặt và hồ áo hay dùng chày đập áo, vẫn không kết luận được.

Chu Tử Tần nhận lấy đôi găng cô cởi ra, nhận xét, “Trừ điểm này ra thì
chẳng có điều gì đáng để ý nữa cả. Cô gái này xuất thân không tồi, tóc và
răng đều bóng loáng, thân thể cũng không có dấu hiệu làm việc nặng. Hiện
giờ cô ta mặc đồ của Vương Nhược xuất hiện ngay trong điện Ung Thuần,
lại không thể nhận rõ dung mạo, nếu chúng ta nói rằng không phải Vương
Nhược thì dường như không đủ chứng cứ thuyết phục…”

Hoàng Tử Hà nhanh nhảu, “Để tránh đánh rắn động cỏ, công tử cứ ghi vào
sổ khám nghiệm trước đi, nhưng không được nói thẳng ra, chỉ nói là người
chết thôi.”

Hai người mở cửa, bước ra đại sảnh gặp những người đang đợi.

Chu Tử Tần hành lễ với mọi người rồi cầm hồ sơ khám nghiệm trong tay,
nhưng chỉ chọn đọc lên mấy câu sơ lược, “Nghiệm thấy, người chết là phụ
nữ, thân cao năm thước bảy tấc, diện mạo không rõ, da thịt toàn thân đem
sạm phù thũng, máu đen vấy khắp người. Răng lợi đủ cả, tóc bóng mượt
dài đến gót chân, toàn thân không có vết thương, hẳn do trúng độc mà
chết.”

Vương Lân xót xa than thở, “Thực đáng hận, đáng hận quá! Ai ngờ cháu
gái tôi lại chết oan chết uổng ngay giữa hoàng cung thế này…”

Phía sau, hai người huynh đệ của Vương Nhược từ Lang Gia tới chuẩn bị
tham dự hôn lễ cũng buồn bã ra mặt. Người lớn hơn hỏi, “Chẳng hay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.