TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 239

Hoàng Tử Hà ngồi trên ghế thấp, chống cằm ngắm nghía con cá nhỏ, đáp
lời, “Quả là chết vì nhựa cây độc tiễn, thời gian tử vong vào tối qua, song
khác với mấy tên ăn mày kia, cổ họng của cô ấy không sưng phù bằng bên
ngoài, bởi thế chất độc gây ra cái chết không phải được cho vào thức ăn,
mà hẳn là thấm qua vết thương bên ngoài - nếu Chu Tử Tần được phép giải
phẫu thi thể, có lẽ sẽ khẳng định được chắc chắn hơn.”

“Nếu là vết thương bên ngoài, thì bị thương ở đâu?”

“Đây cũng là một điểm lạ lùng, tuy toàn thân sưng phù rữa nát, song không
có dấu vết bị thương bởi vật sắc nhọn. Theo sự biến màu của da thịt, thì khả
năng lớn nhất là chất độc lan từ tay phải ra khắp toàn thân.”

“Tay phải ư?” Lý Thư Bạch ngẫm nghĩ, “Nhựa cây độc tiễn dây phải da thịt
liệu có ngấm vào làm chết người không?”

“Không thể, bởi thế người chết trúng độc thế nào, vẫn chưa giải thích
được.”

Ánh mắt Lý Thư Bạch chuyển từ con cá nhỏ sang mặt cô, đột nhiên hỏi,
“Trước đây, khi cha mẹ ngươi qua đời, ngươi cải trang nam nhi trốn khỏi
đất Thục, dọc đường… không ai nghi ngờ ngươi là nữ ư?”

Hoàng Tử Hà đương chống cằm ngắm cá cũng ngạc nhiên, chẳng hiểu sao
y lại nhắc tới chuyện này, “Không có, từ nhỏ tôi cũng thường mặc đồ nam
theo cha ra ngoài tra án, đã gặp đủ hạng người, dọc đường chạy trốn tuy vất
vả khổ sở, song không có gì nguy hiểm.”

Y không đáp lại vẻ nghi hoặc của Hoàng Tử Hà, chỉ chăm chú nhìn cô.
Thiếu nữ vận y phục hoạn quan đỏ rực gập gối ngồi trên ghế thấp, tay phải
chống má, đăm đăm nhìn y, đôi mắt trong veo như hạt sương sớm đọng trên
nhụy phù dung. Xe ngựa không ngừng tròng trành khiến đôi mi cô thỉnh
thoảng lại chớp khẽ, cặp mắt như sương mai thoáng lay động tựa đóa sen
rung rinh trước gió, thoáng chốc đã thấy hào quang rợp rợp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.